Long Kình Thiên nhìn đối phương vẻ mặt chân thành, cuối cùng lắc đầu, nói
- Không cần.
Mặc dù Long Kình Thiên cần điểm để đối các linh dược như Cửu Sắc Hoa nhưng hắn sự tự mình đi kiếm điểm.
Hơn một ngàn điểm đổi hai, ba loại linh dược không giúp ích gì cho Long Kình Thiên.
Chính lúc này, sau lưng hai người bỗng vang giọng sắc nhọn chói tai:
- Ôi dà, chẳng phải là Dư Đô Thủy sao? Sao, ngươi cũng lại đây đổi linh dược?
Dư Đô Thủy ngoái đầu lại thấy người đến thì sắc mặt kho xem.
Dư Đô Thủy trầm giọng nói:
- Cổ Thừa, ngươi đến làm cái gì?
Chỉ thấy người đến là một thanh niên mặc áo trắng, sau lưng đi theo ba đệ tử Võ Thần Điện.
Cổ Thừa nhìn Dư Đô Thủy, cười lạnh nói:
- Ta đến làm gì? Câu này hỏi buồn cười. Dư Đô Thủy, không lẽ đây là quy tắc do Dư gia ngươi định ra? Hay là chỉ có người Dư gia các ngươi mới đến Linh Dược cung được?
Dư Đô Thủy nét mặt sa sầm, nói với Long Kình Thiên:
- Người này là đường ca của Cổ Phạn, tên là Cổ Thừa, là đệ tử chân truyền.
Cổ Thừa nghiêng đầu nhìn Long Kình Thiên, giễu cợt nói:
- Dư Đô Thủy, từ khi nào ngươi thu một cái đuôi? Nhưng ta thấy tên hầu này mặt ngu ngốc, ngơ ngơ ngác ngác, không ngờ người như vậy mà Dư gia các ngươi cũng nhận?
Ba đệ tử Võ Thần Điện sau lưng Cổ Thừa nghe thế cất tiếng cười to.
Có đệ tử ở đại điện Linh Dược cung nhận ra Long Kình Thiên, kêu lên:
- Đó... Hình như là Long Kình Thiên?
- Đúng rồi, là Long Kình Thiên, ngày hôm qua ta có đi xem so tài đệ tử tinh anh, hắn chính là Long Kình Thiên đánh bại Cổ Phạn!
- Long Kình Thiên? Nghe nói đệ tử thiên tài nhất Cổ gia Cổ Phạn đột phá hoàng cấp nhưng cuối cùng vẫn bị hắn đánh bại.
Linh Dược cung xôn xao.
Mấy người sau lưng Cổ Thừa ngừng bặt tiếng cười, kinh ngạc nhìn Long Kình Thiên.
Cổ Thừa biểu tình âm trầm, mắt như đao nhìn chằm chằm Long Kình Thiên, nói:
- Thì ra ngươi là Long Kình Thiên!
Cổ Thừa siết chặt nắm tay, sau đó thả lỏng nói:
- Long Kình Thiên, ngươi là đồ khố rách áo ôm mới vào thánh cảnh mà cũng mơ đến Linh Dược cung đổi linh dược? A, ta suýt quên, ngươi là đệ nhất so tài đệtử tinh anh lần này, có một trăm điểm.
- Một trăm điểm? Ha ha, mới có nhiêu điểm chỉ có thể đổi được vài gốc Trư Long thảo.
Mấy người theo đuôi Cổ Thừa cười phá lên.
Long Kình Thiên ánh mắt lóe tia sáng lạnh.
Cổ Thừa cười to nói:
- Như thế nào? Không phục? Hắc hắc, nếu ngươi quỳ xuống dập đầu mấy cái cho Thừa gia gia ngươi, kêu mấy tiếng Thừa gia gia thì có lúc gia gia cao hứng nói không chừng sẽ thưởng cho ngươi mấy ngàn điểm.
Mấy tên theo đuôi Cổ Thừa cười hùa theo.
Mắt mèo Cửu Vĩ Thiên Miêu lóe sát ý:
- Đại ca...?
Long Kình Thiên chậm rãi nói:
- Không cần.
Linh Dược cung này không giống chỗ khác, tuyệt đối cấm đánh nhau, hơn nữa chỗ này là thánh cảnh, không thể giống như bên ngoài. Sau này hắn còn nhiều cơ hội đánh chết Cổ Thừa, Long Kình Thiên không cần ra tay tại đây.
Cổ Thừa cười lạnh nói:
- Muốn giết ta? Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi có thể thắng được Cổ Phạn thì ghê gớm lắm, chờ ngươi ra thánh cảnh thì coi chừng ta!
Cổ Phạn có tiếng là đệ tử thiên phú tốt nhất Cổ gia, nhưng không đại biểu gã có thực lực mạnh nhất trong đệ tử thế hệ trẻ Cổ gia. Thực lực của Cổ Thừa mạnh hơn Cổ Phạn nhiều.
Đương nhiên Cổ Thừa cũng là đệ tử có thiên phú tốt nhất trừ Cổ Phạn ra trong thế hệ trẻ Cổ gia.
Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt.
Cổ Thừa dẫn mấy tên theo đuổi đi đến chỗ đổi linh dược, tùy tiện quăng ra lệnh bài điểm.
Cổ Thừa nói với chấp sự chỗ đổi linh dược:
- Đổi ba cây Tử Hải Lan, một mỹ Nhân quả, một Bạch Xà đằng, chín đóa Băng Kim Hoa.
Cổ Thừa liên tục đổi hơn mười loại linh dược, bộ dạng ta đây giàu kếch sù.
Chấp sự chỗ đổi linh dược rất khách sáo lấy ra những linh dược đổi cho Cổ Thừa.
Cổ Thừa bỏ hết linh dược vào trong không gian giới chỉ, vênh váo vô cùng.
Cổ Thừa lại ngoái đầu, trào phúng Long Kình Thiên:
- Tiểu tử, rất hâm mộ? Hắc, suy nghĩ kỹ chưa? Quỳ xuống cầu ta thì nói không chừng ta sẽ bố thí cho ngươi mấy ngàn điểm.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười lạnh nói:
- Không cần, để lại mua quan tài cho ngươi đi.
Cổ Thừa biến sắc mặt, mắt lóe sát ý.
Một tên theo đuổi sau lưng Cổ Thừa trừng Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu, nịnh nọt nói:
- Cổ Thừa sư huynh, ta thấy không cần chờ tiểu tử này ra thánh cảnh, hiện tại chúng ta giải quyết hắn đi!
Mấy tên theo đuôi khác cũng hùa theo rằng:
- Đúng vậy Cổ Thừa sư huynh, bây giờ chúng ta giết tiểu tử này ngay tại Linh Dược cung!
Thanh âm lớn lối hấp dẫn ánh mắt các đệ tử xung quanh.
Cổ Thừa phân tay khiến mấy người sau lưng im miệng, rồi cười lạnh nói:
- Yên tâm, tiểu tử này sống không được bao nhiêu lâu, để hắn sống thêm vài ngày nữa.
Cổ Thừa nói:
- Tiểu tử, hy vọng ngươi trốn cả đời trong thánh cảnh đi.
- Chúng ta đi!
Cổ Thừa vung tay lên, mang theo mấy cái đuôi rời khỏi đại điện Linh Dược cung.
Các đệ tử đứng xem kịch vui thấy vậy thì thất vọng thu lại tầm mắt.
Long Kình Thiên nhìn bóng lưng đối phương khuất xa, vẻ mặt thản nhiên.
Một lát sau, Long Kình Thiên ngoái đầu hỏi Dư Đô Thủy:
- Cổ Thừa có nhiều điểm như vậy?
Mới rồi Cổ Thừa một hơi đổi gần vạn điểm.
Theo lý thì một hoàng cấp cường giả không khả năng tích lũy nhiều điểm như vậy.
Dư Đô Thủy giải thích rằng:
- Những điểm này không phải một mình Cổ Thừa thông qua hoàn thành nhiệm vụ mà tích lũy, là trưởng bối Cổ gia cho hắn. Quy định của Võ Thần Điện chỉcần có điểm liền đổi được linh dược trong Linh Dược cung, Linh Dược phong. Nên mặc kệ ngươi có điểm là từ đâu kiếm được.
- Ngươi mới vào thánh cảnh nên không biết cũng bình thường.
Thì ra là vậy.
Long Kình Thiên gật gù, nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu. Cửu Vĩ Thiên Miêu ngượng ngùng gãi đầu mèo, nhẵng quy tắc này chắc là mới định ra hồi mấy ngàn năm trước, cho nên nó không biết.
Long Kình Thiên suy tư.
Mặc kệ là thủ đoạn nào cũng được? Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Long Kình Thiên ngoái đầu, nói:
- Vậy là trong thánh cảnh có thể dùng thứ khác đổi được điểm số?
Dư Đô Thủy gật đầu, nói:
- Đúng là vậy, mỗi năm trong thánh cảnh, phòng đấu giá sẽ cử hành một đợt hội đấu giá, trong hội đấu giá một số trưởng lão, thái thượng trưởng lão lấy rađiểm để kêu giá, nhưng...
Nói đến đây Dư Đô Thủy lắc đầu.
Long Kình Thiên hỏi:
- Nhưng cái gì?
Dư Đô Thủy đáp:
- Nhưng những trưởng lão, thái thượng trưởng lão này thường chỉ mua Cửu Dương Đan.
- Chỉ mua Cửu Dương Đan?
Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn nhau.
Đối với Long Kình Thiên thì hiện tại hắn không thiếu nhất là Nguyên Dương đan cùng Cửu Dương Đan.
Trong không gian giới chỉ của Tử Thiên Long Hoàng có tám vạn viên Cửu Dương Đan.
- Lần tới hội đấu giá thánh cảnh sẽ cử hành vào lúc nào?
Long Kình Thiên hỏi:
- Một viên Cửu Dương Đan có thể bán bao nhiêu điểm?
Dư Đô Thủy liếc Long Kình Thiên, đáp:
- Lần tới hội đấu giá thánh cảnh còn mười tháng, một viên Cửu Dương Đan có thể bán hai trăm điểm.
Nói đến đây Dư Đô Thủy lắc đầu, nói
- Mặc dù điểm rất quan trọng nhưng người bình thường không muốn lấy một viên đi đổi Cửu Dương Đan.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]