Hôm sau chính là đại hội thưởng kiếm, Lâm gia đem đại sảnh bố trí theo hình tròn rất khéo léo, có thể chứa được nhiều người mà không lộ vẻ chật chội, người có địa vị quan trọng được an bài ở hàng đầu, thế nhưng người phía sau cũng có thể thấy trung tâm được rõ ràng.
Chiết phiến nhẹ khua gõ trong lòng bàn tay, Trầm Dung Dương nhìn cách bố trí, đột nhiên nghĩ đến việc thiết kế sân khấu của rất nhiều năm sau, không khỏi mỉm cười, Mạc Vấn Thùy bên cạnh cũng cười hề hề, thần bí hỏi: “Ngươi lại phát hiện cái gì, cười đến quỷ dị như vậy?”
*Đừng ngạc nhiên vì pé Trầm nhắc đến thiết kế sân khấu nhé, vì pé nó là dân xuyên không í =))))
Trầm Dung Dương ra hiệu bảo hắn đừng lên tiếng, Lâm Lạc Anh bên kia đã bắt đầu nói: “Chư vị, được các vị nể mặt đến đây, Lâm mỗ thật lấy làm vinh hạnh, nhiều thế hệ tổ tiên trong nhà góp nhặt được vài thanh đao kiếm, nguyện dâng ra để các vị cùng nhau chiêm ngưỡng.” Dứt lời, tiếng vỗ tay hoan nghênh liền vang lên không ngớt, vài thiếu nữ xinh đẹp tay cầm những hộp gỗ khá dài nối đuôi nhau tiến vào.
Lâm Lạc Anh đi qua đó, từ bên hông cởi xuống một chuỗi chìa khóa, mở hộp thứ nhất, một thanh đoản kiếm dài chừng năm tấc xuất hiện trước mặt mọi người, kiếm quang lấp lánh, trong phòng thoáng chốc tràn ngập hàn khí, lạnh đến thấu xương. Hàng đầu đều là những người có tiếng trong võ lâm, không đến mức thất lễ, còn những người ngồi ở phía sau, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toan-thien-tinh/201233/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.