Nếu Lý Minh Chân không nói những lời này, Gia Luật Tư Tề chắc chắn sẽ không nghĩ tới việc phải nhìn kỹ dung mạo của người này.
Trầm Dung Dương mặt mày đoan trang ngay thẳng, tuy không có điểm nào đặc biệt tuấn mỹ hay xuất chúng, đương nhiên càng không thể so kịp với Lý Minh Chân, nhưng bên trong vẻ ôn hòa và ấm áp của y lại lộ ra một cỗ khí độ bất phàm. Với sức tưởng tượng nghèo nàn của Gia Luật Tư Tề, quả thật không biết nên dùng lời nào để hình dung cảm giác của mình lúc này, đường nét ngũ quan hiện ra vài phần thâm thúy, thật sự có một ít huyết thống của người Khiết Đan, nếu không để ý kỹ, chắc chắn sẽ rất khó thấy.
Gia Luật Tư Tề mở to miệng, không biết nên nói gì cho phải, đầu hỗn độn giống như một hũ hồ dán, nếu Lý Minh Chân không nói cho hắn biết sự thật chấn động này, chắc có lẽ hắn còn chưa biết đến tên của người nọ, cũng không nghĩ tới việc đi hỏi, trong lòng rối loạn, liền nghĩ tới một vấn đề: Tại sao phụ thân chưa bao giờ nói với hắn rằng hắn còn có một vị đại ca?
Lý Minh Chân nhìn vẻ mặt biến đổi thất thường của hắn, biết hắn đang nghĩ gì, cũng không tiếp tục kích thích hắn, ngược lại bước về phía Trầm Dung Dương.
Vô luận đối mặt với tình cảnh như thế nào, người này vẫn luôn bình tĩnh và đạm nhạt như cũ, ở trong mắt của Lý Minh Chân, bộ dạng này của Trầm Dung Dương khiến hắn vừa yêu lại vừa hận. Hắn yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toan-thien-tinh/1319778/quyen-7-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.