Hai người Lục Trầm tự nhiên sẽ không trả lời loại vấn đề như thế này, chỉ có Thị Cầm trừng mắt nhìn hắn nói: “Ngươi chớ ngậm máu phun người, chúng ta sao có thể là gian tế?”
Gia Luật Tư Tề bày ra bộ dạng vô lại mà ngày thường vẫn hay dùng để ức hiếp bách tính, liếc mắt cười lạnh: “Có gian tế nào tự nhận mình là gian tế hay không, cứ theo ta đến nha môn một chuyến chẳng phải sẽ biết?”
Lời này bất quá chỉ là đe dọa suông mà thôi, con vợ lẽ đã bị vắng vẻ của một thế gia thì có địa vị gì trong nha môn của quan phủ? Hắn chẳng qua nhìn thấy y phục của những người này bất phàm, nhìn không vừa mắt, nghĩ muốn thừa cơ hội dọa dẫm một phen mà thôi.
Thị Cầm cười lạnh một tiếng, hắn đã ở bên cạnh Trầm Dung Dương nhiều năm, trong lúc nói chuyện, giọng nói cùng thần thái bất tri bất giác cũng mô phỏng được hai ba phần: “Nếu ngươi có thể gọi nha dịch đến đây, ta liền phục tùng ngươi.”
Gia Luật Tư Tề bị một lời của Thị Cầm nói toạch ra tâm sự, hắn thẹn quá thành giận, vươn tay muốn túm lấy Trầm Dung Dương. Suy nghĩ của hắn là, Lục Đình Tiêu thoạt nhìn lạnh lùng như băng không dễ trêu chọc, thị đồng này nhanh mồm nhanh miệng cũng không phải là kẻ dễ dàng buông tha cho người khác, duy nhất chỉ có người đang ngồi trên luân ỷ bề ngoài thanh lịch nho nhã này là tương đối dễ bắt nạt nhất, chỉ cần khống chế được người này trong tay, lo gì hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toan-thien-tinh/1319770/quyen-7-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.