Suối nước nóng không phải ở trên núi Thiên Thai, mà nằm giữa một khe núi nhỏ cách Thiên Thai không xa.
Nước suối từ trong lòng đất cuồn cuộn chảy ra, xoáy nước dựa theo địa thế trong núi tạo thành một bể nước tự nhiên, hơi nóng mù mịt chậm rãi bốc lên, khiến tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên ấm áp.
Quả thật là chốn bồng lai tiên cảnh.
Hai người dọc đường đi vô cùng thong thả, tổng cộng tốn hơn nửa tháng mới đến được nơi này.
Hiện tại còn chưa hết tháng ba, thời tiết trong núi vẫn rất lạnh lẽo, chính là thời điểm thích hợp nhất để tắm suối nước nóng.
Trầm Dung Dương nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng khó nén sự tán thưởng.
“Hàn khí trong cơ thể ngươi vẫn chưa trút bỏ hết, dùng suối nước nóng này chữa thương là tốt nhất.” Lục Đình Tiêu thản nhiên nói, hắn ngồi xổm xuống vốc một ngụm nước: “Nhiệt độ rất thích hợp.”
Hai chân không thể di chuyển, muốn xuống nước còn phải nhờ Lục Đình Tiêu giúp đỡ, Trầm Dung Dương cũng không muốn làm ra vẻ, gật đầu nói: “Làm phiền.”
Mắt thấy người nọ đang cởi y phục cùng thắt lưng, Lục Đình Tiêu hơi nghiêng đầu nhìn về phía dòng suối, bên tai vang lên tiếng y phục và vật dụng chạm vào nhau, mãi cho đến khi thanh âm mang theo tiếu ý của Trầm Dung Dương truyền đến.
“Đình Tiêu huynh.”
Quay đầu lại, người nọ đã cởi xong y phục, tuy nhiều năm không thể di chuyển, nhưng thân thể của Trầm Dung Dương lại không hề ốm yếu mà chỉ hơi gầy một chút, dưới thân trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toan-thien-tinh/1319743/quyen-5-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.