Thập Tam nương rốt cuộc cũng không gắng gượng nổi nữa.
Thỏi bạc Sở Phương Nam lưu lại lúc trước, không đủ để duy trì chi phí dược liệu và thuốc thang, cho dù có đủ dược liệu đi chăng nữa, một nữ tử vốn yếu đuối, tay trói gà không chặt như nàng, làm sao có thể chống đỡ được một chưởng của người luyện võ?
Sinh mệnh từng chút từng chút một hao mòn, Thập Tam nương càng lúc càng suy yếu.
Y vì muốn tìm dược liệu, hầu như ngày nào cũng chạy đôn chạy đáo khắp các tiệm thuốc, nhưng vẫn chỉ có thể nhìn nàng ở trong lòng mình chấm dứt hơi thở.
Họa là từ miệng mà ra.
Rõ ràng chính mình phạm sai lầm, tại sao người khác phải gánh chịu hậu quả?
Y nhìn nữ tử đã không còn hơi thở, hốc mắt khô cằn chua xót, hõm xuống thật sâu, nhưng lại không hề chảy một giọt nước mắt nào.
Từ nay về sau, cuộc đời của y đã có được mục tiêu thứ nhất.
Chính là báo thù.
Vì trị liệu cho Thập Tam nương, khách điếm vốn đã không mấy dư dả, hiện tại gần như đã cạn kiệt đến một chút cũng không còn. Y đem khách điếm bán lại cho người khác, tiền bán được chia thành ba phần, một phần giao cho vợ chồng Đức thúc, một phần dùng để chôn cất Thập Tam nương, phần còn lại mang theo bên người.
Trời đất bất nhân, xem vạn vật như loài rơm loài chó.
Một người ngay cả đi đứng cũng trở thành vấn đề như y, muốn tìm võ lâm thế gia đệ tử để báo thù, người ta nhìn vào sẽ bảo, không khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toan-thien-tinh/1319730/quyen-4-chuong-34-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.