Tôivừa sợ hãi vừa rối trí, lập tức đứng phắt dậy, cầm tay Lão Ngũ lắc mạnh.
-Lão Ngũ, làm thế nào bây giờ? Lão hãy nghĩ cách đi.
Đôingươi Lão Ngũ không ngừng đảo ngược xuôi trông rất lung, kế lão chán nản và thấtvọng buông một câu:
-Chẳng còn cách nào nữa.
Rồiquay lưng bước tới hòn đá tảng phía trước lần xét thật kỹ. Chị Giai Tuệ cũng bướctới cùng quan sát, hy vọng tìm ra manh mối để mở hòn đá.
Tôiđứng bên cạnh, mắt không rời khỏi dòng thủy ngân đang sôi ùng ục cách đấy khôngxa, chỉ sợ chúng lan tới.
Bỗngnhiên, Lão Ngũ quát to:
-Nhanh nhanh nhanh, lùi ra đằng sau!
ChịGiai Tuệ kéo tôi lùi ra sau vài bước, đứng chắn trước tôi. Lão Ngũ lại lôi chuỗivòng Ô Kim ra, hai tay kéo sang hai bên, sau một tràng tiếng lách cách vanglên, chuỗi hạt đã biến thành một đoạn dây xích, sau đó dồn lực lên cánh tay phảicầm sợi xích vừa hét lớn vừa vung mạnh cánh tay. Sợi xích vẽ nên một vệt sángđen rồi đập mạnh vào tảng đá, tạo ra một vệt nứt dài trên bề mặt. Rồi cứ thếlão lại vung tay lần thứ hai, thức ba…. Tại khe giữa tảng đá dần dần tạo thànhmột đường rãnh sâu. Lão Ngũ vẫn ra sức quất mạnh sợi xích vào như lão có mối hậnthù sâu đậm với nó. Lực mỗi lúc một lớn hơn, những mảnh đã dăm văng ra tứ phía.
ChịGiai Tuệ thấy không an toàn liền quay người sang đưa tay lên bịt mắt tôi, nhưngqua đường kẽ tay của chị tôi vẫn nhìn rõ lần cuối cùng Lão Ngũ vụt chuỗi dâyxích vào tảng đá, vết rãnh kia tách đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toa/125558/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.