Vào trấn, Thạch Ngọc Lâu tìm đến khách *** lớn nhất thuê một gian thượng phòng, kéo Âu Dương Vân vào phòng khoá cửa lại. Đem Âu Dương Vân ném trên giường để mặc cho hắn tự mình băng bó vết thương, Thạch Ngọc Lâu thay y phục sạch sẽ khôi phục dáng vẻ tiêu sái rồi tự mình xuống lầu ăn cơm.
Ngươi giỏi lắm Thạch Ngọc Lâu! Cứ như thế quẳng ta ở đây cho ta tự sinh tự diệt! Vừa thầm phỉ nhổ Thạch Ngọc Lâu trong lòng một vừa chịu đựng cảm giác váng đầu hoa mắt vì mất máu quá nhiều, Âu Dương Vân cởi y phục tự mình bôi dược băng bó.
Mấy bình dược bằng gốm trắng trong bao quần áo bị Âu Dương Vân khua phải kêu leng keng lách cách một hồi! Tìm được dược trị ngoại thương tốt nhất rồi, Âu Dương Vân đổ rất nhiều lên miệng vết thương. Lấy ra một cuộn băng vải trắng, hắn vừa quấn băng lên vết thương vừa suy xét những chuyện xảy ra mấy ngày qua.
Suy tư một hồi lâu, Âu Dương Vân nhíu mày thì thầm: “Có vấn đề! Tuyệt đối có vấn đề!”
Chuyện Ngu Tương Xuân mất tích này, vì hai bang ở thành Lạc Dương ngang nhiên kéo bè kéo lũ đánh nhau, xem ra không ít kẻ có dụng tâm đã biết. Nhưng lần này Âu Dương Vân ra ngoài tìm Ngu Tương Xuân, cũng chỉ có vài kẻ tâm phúc của hắn trong Thiên Thuỷ sơn trang biết; huống chi hắn lần này dù sao cũng là đồng hành cùng bang chủ bang phái đối địch Thạch Ngọc Lâu, người biết được cũng chỉ có mười mấy tâm phúc trong hai bang thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thuy-son-trang-chi-oan-gia-ngo-hep/2255608/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.