Gặm miếng thịt thỏ nướng thơm ngào ngạt, Thạch Ngọc Lâu nhìn chằm chằm Tiêu Lăng Lang ngồi chồm hổm cách đó không xa đang ở thu dọn đồ đạc, thường thường bày ra bộ dạng đáng thương nhìn về phía bên này.
Thạch Ngọc Lâu lấy tay khuỷ tay chọi chọi Âu Dương Vân đã ăn uống no đủ đang nhắm mắt dưỡng thần, hỏi: ” Tiêu Lăng Lang này... Từ trong ngực, rốt cuộc có thể giấu vào bao nhiêu đồ vật?”- Thật sự rất kỳ quái! Hắn thấy Tiêu Lăng Lang lúc nướng con thỏ lôi ra không ít chai chai lọ lọ nào là dầu muối tương dấm đầy đủ mọi thứ, giờ lại cầm giấy bút quỳ rạp dưới đất viết cái gì đó, lúc viết xong lại lấy ra một con bồ câu...Y phục vừa khít người bao lấy cái thân thể nhìn qua không tính là rất cường tráng, đống đồ vật đủ để xếp thành ngọn núi nhỏ này rốt cuộc là được hắn dấu vào chỗ nào? Làm sao mà đều có thể từ trong ngực lôi ra được?
“Không biết.”- Âu Dương Vân ngay cả mí mắt cũng không nâng một chút, chậm rãi nói: “Hắn là khai môn đệ tử của Thiên Sơn quái kì Đồng lão, đến Thiên Thủy sơn trang ta tính ra còn chưa được tám năm. Hắn mười bảy tuổi mới vừa bước chân vào giang hồ đã được Nhạc Ly dẫn về... Nếu không phải ngươi nói, người cứu ta và ngươi lấy từ trong ngực ra rắn độc và cóc, ta còn không thể tưởng tượng rằng đó lại là hắn. Hơn nữa, kẻ có thể một đường theo dõi ta và ngươi mà không bị phát giác, trừ độc môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thuy-son-trang-chi-oan-gia-ngo-hep/2255595/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.