Đã mấy nhịp trôi qua, chớp mắt thêm ba cái mà Thiện Lâm vẫn chôn chân một chỗ sững sờ không tin được việc mình vừa nghe, chỉ đến khi Diêu Thục phi bật cười một tiếng mới kéo nàng chấn tĩnh trở lại:
"Bệ hạ phong Lương viện làm Tiệp dư, vui quá nên quên mất cả việc tạ ơn sao?"
Nhìn lên long toạ, nam nhân vẫn đang nhìn nàng bằng ánh mắt mang ý cười, nàng không biết cảm xúc của mình là vui hay sợ, chỉ đành cúi người:
"Tạ ơn bệ hạ..."
"Lui xuống đi, nhờ thái y kiểm tra xem Nam Tiệp dư bị thương có nặng không..." Hoàng đế cao giọng bảo.
"Dạ..."
Hôm nay là tiệc vui của hoàng đế, đương nhiên không thể vì đám cung tần nhỏ mà làm gián đoạn, cuộc vui vẫn phải tiếp tục, lúc các nàng cúi người cáo lui, thái giám trưởng sự lập tức hô to;
"Tiếp theo là Uông Lương nhân trình diện thánh thượng..."
Lúc cùng Hải Nghi và Mộc Lan lui ra sau, Thiện Lâm còn nghe thấy được thấp giọng giọng nói mềm mại của Hà phi đang cười đùa truyền tới từ đằng sau:
"Lý ra đêm nay người ở Nội Vụ cục sẽ rất đau đầu, không biết vào buổi tối quan trọng này bệ hạ sẽ triệu hạnh phi tần nào, bày vẽ ra nhiều như thế, xem ra các chị em uổng công vô ích rồi, bởi vì bệ hạ đã có sẵn giai nhân bên cạnh mình..."
Một trận lạnh sống lưng truyền tới ở đằng sau, Thiện Lâm không dám quay đầu nhìn lại, cùng các chị em một đường đi thẳng vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu/2113604/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.