Hoàng đế mang theo gương mặt lạnh lùng dứt khoát rời đi ngay sau khi đưa ra phán quyết, Lý hoàng hậu thì lẽo đẽo đi theo phía sau y kèo nhèo nói đủ câu an ủi không cần thiết, Anh Lương Viện cùng tên Tiểu Ân Tử bị mang tới Bạo Thất thẩm tra, phong toả Bách Hợp điện....
Giờ đã là canh tư, chúng phi ai cũng muốn sụp mí mắt không thức nổi thêm nữa, chẳng ai rảnh rỗi ở lại đây chăm lo cho vị Tần Hoa Nghi kia hết, đành giao phó hết cho Thái y với cung nhân.
Thân là nhất phẩm phi tần phò tá hoàng hậu, Chung phi, Diêu phi cùng Hà phi là ba người phải có trách nhiệm ở lại cuối cùng, lúc họ được về không biết đã khuya như thế nào, bước ra khỏi cửa mà ai cũng mang tâm tư nặng nề sâu thăm thẳm, đoán chừng vẫn là để trong bụng việc mới vừa xảy ra.
"Đến giờ muội vẫn không thể tin được Anh Lương Viện lại có tâm địa như thế, hậu cung đúng là đáng sợ, đến cả đứa trẻ cũng không tha..." Diêu phi tay lau lệ vừa khóc vừa cảm thán.
Chung phi và Hà phi đưa mắt nhìn nhau, cái ánh nhìn mang theo vô số ý tứ, không biết là họ ngầm truyền đạt cho nhau điều gì, cũng không ai tiếp lời Diêu phi.
Ngó qua sân viện của Các Vân hiên, hồi nãy còn tiệc tùng linh đình, bây giờ sao mà quạnh quẽ trống vắng quá, chỉ còn lại đống bàn ghế ngổn ngang, một dàn lá hoa mai đỏ rơi rụng khắp sân, còn có mấy mùi hương nhè nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu/2113590/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.