Thân nữ nhi, bị một nam nhân nhìn chằm chằm với ánh mắt say mê thật chẳng ra thể thống gì hết, Nam Hải Nghi dừng đàn, màu liễu cau chặt, dứt khoát đứng dậy muốn rời đi.
Nam nhân vốn còn đứng đờ người, thấy nàng định bỏ đi liền hối hả tiến tới:
"K...khoan đã, nàng đừng đi..."
Nam Hải Nghi giữ chặt đàn ở trước ngực nhằm muốn chia rõ khoảng cách với nam nhân, càng là để đề phòng việc hắn đường đột lao tới.
Nam nhân mà lại nhìn nữ nhân tròng chọc không ý tứ, dù không phải dâm tặc thì cũng là kẻ không biết lễ nghĩa, tốt nhất là nên tránh tiếp xúc với loại nam tử như thế.
...
Để tránh làm nàng sợ, Võ Tương Thuần đã rất kềm chế mà không bộc lộ ra sự vui sướng của mình, hai tay bấu vào tà áo, cắn chặt răng.
Là nàng... đích thị là nàng... người mà hắn vẫn luôn tương tư tới... tiên nữ trong tưởng tượng lẫn mỗi giấc mơ mà hắn hay nhớ về...
Không ngờ hôm nay đã có thể gặp được nàng...
Luống cuống tay chân một hồi, Võ Tương Thuần quyết định bước tiến gần hơn mấy bước với ý muốn bắt chuyện, không ngờ càng làm Hải Nghi sợ hãi lùi về phía sau, ngữ khí bực dọc: "Đừng tới gần đây!"
"Được! Được! Được!" Cố gắng dịu dàng nhất có thể, Võ Tương Thuần giơ cả hai tay ra phía trước, ôn tồn nói: "Nàng hãy bình tĩnh... ta... ta chỉ muốn cùng nàng trò chuyện một lát thôi..."
Nam nhân có thể ra vào hậu cung từ xưa tới nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu/2113587/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.