Nhìn các vết thương khi trước của mình mà Thiện Lâm không khỏi thở dài, dù đã không còn gì đáng ngại nhưng Hà phi vẫn quyết định mời Thái y đến xem qua, người xung phong đến cũng chính là Tần Lập. Khi biết y là người đến chữa trị thì Thiện Lâm cũng an tâm được phần nào, vì ít ra hắn cũng là người quen của nàng trong cung.
Còn về phía Tần Lập, khi được gọi đến thì hắn nhận lời ngay, lúc trước khi hắn nghe tin Thiện Lâm bị giam vào Bảo Thất mà lòng nóng như lửa đốt, chỉ muốn xông vào đó mà cứu nàng ra, nhưng khi nhìn lại thì thấy thân phận của mình cũng chỉ là 1 Thái y nhỏ bé, giúp được gì? Cũng chỉ dám ngày ngày tới Hợp Hoan Điện của Nam Tiệp Dư mà nghe ngóng tình hình.
Giờ nghe tin Thiện Lâm phục vị Tài Nữ, Tần Lập vừa vui mà vừa buồn. Vui là vì muội ấy thoát nạn, buồn là vì...
Tần Lập đã im lặng suốt lúc kiểm tra thể trạng và kê thuốc cho Thiện Lâm, nàng cũng không nói lời nào khiến cho không khí yên tĩnh đến ngột ngạt, không thể hít thở mạnh nổi.
Tưởng chừng như sẽ im lặng như thế mãi nhưng cuối cùng Tần Lập cũng chịu lên tiếng: "Khoảng thời gian qua chắc là khó khăn lắm nhỉ? "
Thiện Lâm nhìn y, cười trừ: "Một chút sóng gió nhỏ thôi, không đủ để quật chết được Anh Thiện Lâm muội đâu. "
"Sóng gió nhỏ? " Tần Lập nhíu mày, vươn tay nắm chặt lấy cổ tay của Thiện Lâm, gương mặt vô cùng nghiêm túc:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu/2113570/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.