Không biết Lý hoàng hậu đã nghe Chung phi nói chuyện gì mà miệng nở ra một nụ cười ma quái.
Nàng ta uy nghiêm đứng dậy, đôi mắt đầy sự khinh miệt hướng về phía Anh Thiện Lâm, nói to:“ nghe đây, ta sẽ không lấy mạng ngươi, tuy nhiên... tội chết được miễn nhưng tội sống khó tha. Từ nay ta giam ngươi ở trong Bảo Thất, suốt đời cũng không được ra ngoài!”
Bạo Thất? Đó chẳng phải là nơi giam giữ và bắt tù nhân làm khổ sai sao?
Câu này của Hoàng hậu như có ma lực vậy, Thiện Lâm vừa nghe đã bật người dậy được, cố lết xác đến gần Lý hoàng hậu:“ Hoàng hậu nương nương! Hoàng hậu nương nương! Nếu đã nói như vậy thì người hãy giết chết nô tỳ đi!”
Lý hoàng hậu phớt lờ lời van xin của Thiện Lâm, chỉ ra lệnh:“ nói với người của Bảo Thất, tuyệt đối không được để ả chết, phải để ả sống. Là sống không bằng chết.”
Chưa hết, Lý Hoàng hậu còn quay lại nhìn đám cung nữ ngự tiền đang rùng mình sợ hãi đằng kia, quát:“ đây coi như là bài học cho các ngươi, nếu để bản cung biết được kẻ nào dám ôm mộng trèo cao, mê hoặc bệ hạ thì ta nhất định sẽ giết chết, các ngươi đã hiểu chưa?”
“Dạ!” đám nô tỳ cùng nói.
Chung phi nghe mà bĩu môi, nàng ta đang hâm dọa lũ nô tài thật chất là đang ám chỉ nàng.
Chẳng muốn ở lại đây nữa, Hoàng hậu phủi tay bỏ đi.
Bọn nô tài cũng ai về chỗ nấy, Chung phi nhẹ nhàng bước đến gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu/2113556/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.