Thiện Lâm và Nguyệt Hằng giật bắng người, hốt hoảng quỳ xuống hành lễ:“ bái kiến Thái Hậu.”
Cao Thái Hậu đi đến, quát lớn:“ giỏi lắm! Nguyệt Hằng, ngươi dám tự ý trốn khỏi tẩm cung đi chơi, không những vậy mà còn lôi kéo Tương Trí theo ư?”
Tương Trí chạy đến chỗ Cao Thái Hậu, ngây ngô nói:“ Mẫu Hậu đừng tức giận, con chính là người xúi tỷ ấy ra ngoài, muốn phạt thì cứ phạt thần nhi.”
Cao Thái Hậu lớn giọng:“Con còn bênh vực cho nó?”
Thiện Lâm thấy tình hình căng thẳng, vội bước ra:“tất cả cũng là lỗi của nô tỳ, là nô tỳ đã đồng ý đi cùng công chúa và điện hạ. Nô tỳ cũng là người bày ra trò này, Thái Hậu muốn phạt thì hãy phạt nô tỳ!”
“Thiện Lâm?” Hà Đức Phi khẽ nói.
“Con biết ả à?” Cao Thái Hậu nhìn Hà Đức Phi.
Hà Đức Phi gật đầu:“ a đầu này từng là cung nữ của con, lần trước cũng là người xông vào yến tiệc. Bây giờ đã là cung nữ ngự tiền rồi.”
“Cung nữ ngự tiền? Nghe oai quá nhỉ? Thảo nào lại lớn mật tới như vậy. Hết lần này đến lần khác tự tìm cái chết.”
Hà Đức Phi nhanh chóng quỳ xuống:“ Thái Hậu nương nương à, hay là người nể tình thần thiếp tha cho nàng ta một con đường sống.”
“Bây giờ con lại định giúp ả ư?” Thấy gương mặt khẩn cầu của Hà Phi, Thái Hậu cũng xiêu lòng:“ thôi được rồi, ai gia nể mặt Hà Phi mà tha cho ngươi, chỉ phạt 30 đại bản coi như cảnh cáo.”
Bà ta vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu/2113539/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.