Editor: Thiếu Quân
Ăn một muỗng này, tất nhiên là không thương thiên hại lý, cũng không vi phạm đạo nghĩa, nhưng sẽ làm mình dưới con mắt mọi người rơi vào hoàn cảnh quẫn bách. Chỉ cần là người bình thường, đều sẽ không lựa chọn há mồm.
Kỳ thực Thẩm Kiều cũng mơ hồ cảm thấy, từ sau lần thứ hai nhìn thấy Yến Vô Sư ở Hoàng gia, thái độ của người kia đối với mình hình như đã xảy ra biến hóa vi diệu nào đó. Nếu như nói trước kia đối phương ôm ác ý lớn nhất muốn đẩy hắn vào chỗ chết, thì hiện tại lại giống như vô cùng vui vẻ khi thấy hắn xấu mặt, rơi vào đủ các loại tình cảnh lúng túng.
Nhưng tại sao thái độ của đối phương lại đột nhiên biến hóa như thế, Thẩm Kiều lại không tìm ra được đáp án, chỉ coi như Yến Vô Sư tìm được lạc thú mới.
“A Kiều, ta nhớ ngươi thích ăn cá, con cá trượt này rất tươi, chắc chắn hợp khẩu vị của ngươi.”
Dường như để ấn chứng suy đoán của Thẩm Kiều, trên mặt Yến Vô Sư quả nhiên mang theo nụ cười đầy hứng thú, nhìn thế nào cũng thấy ghét sao sao ấy.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ nửa ngày, ngay cả người bên cạnh cũng đều nhận ra không khí có chút không bình thường.
Thẩm Kiều chậm rãi nói: “Đa tạ ý tốt của Yến tông chủ, chỉ là bần đạo có tay có chân, cũng không nên để Yến tông chủ lãng phí một lần nợ không dễ có được này.”
Yến Vô Sư nhíu mày: “A Kiều, ngươi là người luôn hết lòng tuân thủ cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu-mong-khe-thach/1213520/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.