Editor: Thiếu Quân
Beta: Kusami
Mọi người đều là người quen cũ, lần này gặp lại, việc tự giới thiệu cũng được lược bớt. Diêm Thú có một cánh tay bị phế trong tay Thẩm Kiều, thấy Thẩm Kiều xuất hiện nhất thời sát ý ngập tràn hai mắt, ác ý giết người để tiết mối hận trong lòng hơn hẳn so với bất kỳ người nào ở đây.
Trần Cung lại vẫn có thể nở nụ cười: “Từ biệt ở Xúc Khương, nhiều ngày không gặp, Thẩm đạo trưởng vẫn khỏe chứ?”
Thẩm Kiều tựa hồ không muốn nói chuyện cùng hắn, cho nên ngay cả nửa câu khách khí cũng lười mở miệng.
Nếu đổi lại là Trần Cung ngày trước, lòng tự trọng cao hiếm thấy, thấy người nào coi thường mình, chỉ sợ tức bể phổi, không nói hai lời liền xắn tay áo lao vào đánh nhau. Nhưng thời thế thay đổi, hắn của bây giờ, quyền cao chức trọng, tầm mắt và lòng dạ cũng dường như thuận theo đó mà rộng rãi lên. Không những không tức giận vì Thẩm Kiều làm ngơ, ngược lại còn mang vẻ mặt ôn hòa khuyên bảo đối phương: “Thẩm đạo trưởng, phật đạo bị cấm đã lâu, nhưng bệ hạ hiện giờ đăng cơ, liền bãi bỏ lệnh cấm này, đạo trưởng cũng biết điều đó có ý nghĩa gì chứ?”
Thẩm Kiều còn nhớ lần đầu gặp nhau trong căn miếu đổ, ngay cả một cái bánh kẹp thịt lừa đối với Trần Cung cũng như bảo bối, chữ nghĩa cũng không biết được mấy chữ, hiện tại lại đứng đây nói với hắn mục đích hoàng đế cấm phật cấm đạo. Chỉ sợ kế mẫu từng đuổi Trần Cung khỏi cửa, có nằm mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu-mong-khe-thach/1213511/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.