Editor: Thiếu Quân
Beta: Kusami
Lúc trước sau khi bị Thẩm Kiều làm mất mặt, Trần Cung liền hai lần phái người lại đây, lần đầu còn có chút khách khí, nói muốn mời Thẩm Kiều tới phủ Bành Thành huyện công làm khách, lúc được báo là Thẩm Kiều không còn ở trong quan còn không tin, quan chủ mặc cho bọn họ đi chung quanh tra xét, sau đó đành phẫn nộ rời đi. Lần thứ hai đối phương cũng không còn khách khí như vậy nữa, gióng trống khua chiêng vênh váo tự đắc đi tới. Trần Cung cũng coi như hiểu rõ Thẩm Kiều, biết hắn là người không muốn liên lụy người khác, liền bảo đám hạ nhân đem quan chủ cùng hai tiểu đồ đệ kia về, nếu như Thẩm Kiều biết, nhất định sẽ chủ động dâng tới cửa.
Ai biết quan chủ đã sớm có dự liệu, mang theo hai đồ đệ trốn vào trong mật thất, khiến cho đám người Trần Cung vồ hụt. Đối phương cho rằng đám người quan chủ đã bỏ trốn suốt đêm, không thể làm gì, chỉ đành quay về báo cáo kết quả.
Sơ Nhất không yên tĩnh được như Thập Ngũ, ở trong mật thất đợi mấy ngày liền có chút không chịu nổi. Nơi này ánh sáng ảm đạm, không khí vẩn đục, quả thực không thể thoải mái được như trên mặt đất, vừa vặn đụng phải chuyện trong thành mở hội. Hắn cầu xin làm nũng nửa ngày, vất vả lắm mới khiến quan chủ đồng ý cho đi ra ngoài dạo chợ. Quan chủ cũng còn đặc biệt dặn dò hắn đừng có trở về quá sớm.
Ai ngờ đã là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu-mong-khe-thach/1213473/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.