Editor: Thiếu Quân
Beta: Kusami
Trên thực tế, trừ phi Yến Vô Sư nguyện ý ngủ cùng gian nhà với mấy người quan chủ, hoặc đơn giản rời đi tìm đạo quan khác ở, bằng không cũng chỉ còn dư lại lựa chọn ở chung phòng với Thẩm Kiều.Tốt xấu gì Thẩm Kiều cũng vừa mới thu dọn xong, đệm chăn hai ngày trước vừa được tiểu đồ đệ của quan chủ phơi nắng qua, trên mặt còn giữ lại mùi vị của nắng mới, hết sức thoải mái.
Giường chiếu vốn là chuẩn bị cho một người, hai người cùng nằm khẳng định có chút chật chội, mà Thẩm Kiều lại nói với y: “Ngươi ngủ đi, ta tĩnh tọa, thuận tiện nhắm mắt nghỉ ngơi một chút là được.”
Gian phòng rất đơn sơ, ánh trăng xuyên qua giấy dán cửa rách bươm chiếu vào, cùng với đó là gió đêm thổi tới. May mắn là lúc này trời cũng không lạnh, hai người lại là cao thủ võ công, cho nên cũng không lo gặp gió bị bệnh.
Thẩm Kiều khoanh chân ngồi, lưng thẳng thắp, giống như thanh tùng thúy trúc. Vì lúc này trời đã vào hạ, xiêm ý dần dần đơn bạc, mơ hồ còn có thể nhìn thấy đường cong thắt lưng.
Thời gian từng phút trôi qua, trăng lên giữa trời, gió lạnh dao động.
Yến Vô Sư nhìn bóng lưng hắn, bỗng nhiên nhanh như chớp vươn chỉ tay ra, điểm vào hậu tâm hắn!
Thẩm Kiều chìm trong tĩnh tọa, đang tiến vào một trạng thái huyền diệu khó hiểu. Mà người luyện võ nếu không bế quan, ở trong một hoàn canh xa lạ, tất nhiên sẽ phân ra một tia tinh thần để cảnh giác ngoại cảnh, tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu-mong-khe-thach/1213471/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.