Sau khi làm cô đến chết đi sống lại, sáng hôm sau mặc quần xong thì tên già Tống Chỉ lại biến mất. Chẳng qua lần này cũng không đến mức không thấy tăm hơi, trừ việc không thấy được anh, sáng trưa chiều tin nhắn Wechat gửi tới chưa từng gián đoạn.
Nói chung là cho dù cách internet anh vẫn có thể thể hiện sự nhiệt tình của mình. Lúc đầu Quân Thiên còn trả lời anh vài câu, sau đó anh cứ gửi hết lời chòng ghẹo này đến lời chòng ghẹo khác, cô lại sắp phải thi cuối kỳ, thành ra mỗi lần xem tin nhắn xong chỉ để lại hai chữ: Đã xem.
Có giỏi thì tự mình qua đây đi, nhắn tin như vậy làm gì.
Hôm nay cô dậy sớm, rốt cuộc cũng chiếm được một chỗ trong thư viện. Cả ngày ngoại trừ ăn cơm ra thì đều ngâm mình trong thư viện, ngay cả lúc nghỉ trưa cũng ghé vào bàn mà ngủ, tập trung tinh thần cao độ để ôn thi cuối kỳ.
Đến hơn 5 giờ chiều, Quân Thiên để sách ở thư viên, đi đến canteen ăn cơm. Cô vừa ăn mì sợi, vừa cầm điện thoại nhìn mấy tấm ảnh tự sướиɠ mà anh gửi tới, đang định trả lời anh một câu “Vô vị” thì nhận được tin nhắn mới. Là quản lý của Duyệt Ý nơi cô làm thêm, bảo cô buổi tối 7 rưỡi đến để thanh toán tiền lương.
Từ tuần trước Quân Thiên đã không còn đi làm ở Duyệt Ý, nhưng tiền lương của bọn cô được phát cố định vào cuối tháng. Quân Thiên không phải nhân viên chính thức, chưa được làm thẻ lương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1898002/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.