Tống Chỉ lại cho thêm một kϊƈɦ nữa: “Em cũng cần phải thi cuối kỳ, không làm phiền em ôn tập để lấy học bổng nữa, trước khi em thi xong, chúng ta vẫn đừng nên gặp mặt thì hơn.”
Thật là hiên ngang lẫm liệt, thật là một sự hy sinh vĩ đại vô cùng, Tống Chỉ cũng sắp bị kỹ thuật diễn của mình thuyết phục đến nơi, nên xem nhẹ cái gọi là lố quá hóa dở.
Quân Thiên bối rối mất một lúc. Anh nói đêm nay đưa cô về trường cô còn tin được, chứ anh bảo tạm thời đừng gặp nhau cho đến khi thi xong, cô xin phép được cười vào mặt anh một cái. Quân Thiên há miệng cắn lên cằm anh.
Anh giả vờ cái quỷ á.
Quỷ kế bại lộ, Tống Chỉ lập tức vươn tay giữ chặt thân thể mềm mại trêи người, đề phòng cô chạy thoát. Đối với cái cắn không đau không ngứa này của cô, anh khoa trương kêu hừ hừ vài tiếng, vẻ mặt hưởng thụ.
“Ưm… Thiên bảo cắn giỏi quá…”
Vô cùng mập mờ. Cô phồng má, cuộn nắm tay đấm vào ngực anh, nhưng sức lực rất nhẹ, mặt cũng chôn vào ngực Tống Chỉ.
Hừ, cần gì phải so đo với anh chứ, cô tức chết mất thôi.
Quân Thiên quyết định rộng lượng một chút.
Tống Chỉ biết rõ cô nàng trước mặt chỉ ăn mềm chứ không ăn cứng, nhanh chóng giả vờ đáng thương xin tha: “Bà xã đại nhân, chúng ta bắt đầu làm đi, chỗ đó của ông xã nghẹn sắp hỏng rồi đây này.”
Giọng điệu thê thảm như vậy, đáng thương đến nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1898000/chuong-73.html