Mùa đông trời nhanh tối, mới 7 giờ, ngoài trời đã đen kịt, duỗi tay không thấy được năm ngón tay. Quân Thiên ăn xong một gói bánh Oreo lót bụng, tên đàn ông hẹn cô đêm nay vẫn chưa thấy bóng dáng đâu cả. Dưới sự giận dữ, Quân Thiên thu dọn sách vở đứng dậy bước ra khỏi phòng học.
Hẹn ông nội nhà anh, đói chết cô rồi, không đợi nữa.
Đi ra khỏi phòng học, cô mới phát hiện bên ngoài đang mưa lất phất. Tuy không mang ô, nhưng may mắn áo khoác của cô có mũ. Quân Thiên trùm mũ lên đầu, vọt vào trong màn mưa, chưa chạy được vài bước đã bị một bàn tay vươn ra từ chỗ ngoặt đột nhiên túm lấy, ấn vào tường. Cô không nhìn thấy rõ đối phương là nam hay nữ, theo bản năng nhấc chân muốn đá người đó một cái, liền bị đối phương nhanh chóng né đi.
“Giỏi lắm Tống Quân Thiên, vừa gặp mặt liền đá ông xã, có chuyện gì xảy ra thì em chịu trách nhiệm nhé.”
Một tay anh cầm thức ăn vừa được nhà hàng đóng gói, một tay giữ lấy người cô. Ánh đèn đường xa xa phát ra ánh sáng mờ nhạt, phác họa thân hình cao lớn của anh. Cô ngẩng đầu lên, nhận ra mũ áo khoác hơi chắn tầm mắt, lại vội vàng bỏ mũ xuống, lọt vào trong tầm mắt là khuôn mặt tuấn tú đang mỉm cười của anh.
“Làm sao, mới một thời gian không gặp, ngay cả ông xã cũng không nhận ra luôn?”
Ông xã cái rắm ý, ai cho anh mặt mũi nói ra những lời này.
Quân Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1897998/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.