Lúc Quân Thiên bước ra khỏi phòng bao, chân cô mềm nhũn.
Khuôn mặt thanh tú ửng hồng, cánh tay mảnh khảnh vịn tường, đi về phía văn phòng của quản lý, nữ quản lý thấy cô bước vào với dáng vẻ như vậy, nếu không phải bà ấy hiểu cô là một người như thế nào, có lẽ đã tưởng rằng cô đi xuống lầu dưới.
Lầu dưới là nơi phải dùng thân thể tiếp khách.
Nữ quản lý đưa cho cô một cái phong bì, thuận miệng quan tâm: “Không khỏe sao?”
Quân Thiên xua xua tay ý bảo không có việc gì, chung quy lại cũng không thể nói chân cô mềm là do nghe người đàn ông kia tự sướиɠ được.
Anh không biết xấu hổ, nhưng cô thì có đó.
“Nếu không có việc gì thì thu dọn tan làm đi.”
Cô nghe lời đi ra khỏi văn phòng, ước chừng độ dày của phong bì.
Hừ, cũng không keo kiệt lắm.
Trêи đường đến phòng thay quần áo, cô lại đụng phải Tống Chỉ, Quân Thiên hơi hoảng hốt, liếc mắt về phía đũng quần của anh theo bản năng, thấp thoáng có thứ gì đó cộm lên dưới lớp quần tây bằng phẳng, cô phản ứng rất nhanh, sau khi nhận thức được hành động đáng xấu hổ của mình thì vội vàng che mắt lại, rồi lại tức giận buông tay xuống.
Người làm ra chuyện này là anh mà, cô xấu hổ cái gì chứ!
Hoàn toàn lờ đi chuyện cô nhìn chỗ đó của người ta trước.
Người đàn ông có một khuôn mặt anh tuấn, vòng eo tráng kiện, hơi thở lạnh lẽo bao phủ toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1897974/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.