Tiếng chuông tan học vang lên, Quân Thiên thu hồi ánh mắt đang nhìn từng khóm hoa khoe sắc đón xuân ngoài cửa sổ lại, chủ nhiệm lớp vẫn còn đứng trêи bục giảng, ấy vậy mà đã có nam sinh nữ sinh lục tục đi ra khỏi phòng, đối với việc này, cô đã thành thói quen, mà chủ nhiệm lớp từ trước đến nay cũng không quản được.
Quân Thiên ngồi ở một vị trí gần cửa sổ của tổ bốn, chậm chạp thu dọn sách vở và đồ dùng học tập, chủ nhiệm lớp vốn đang đứng trêи bục giảng lúc này đã đi đến bên cạnh cô: “Liên tục biến mất suốt ba tuần liền, người nhà của em rất lo lắng, có muốn suy nghĩ đến việc đêm nay về nhà một chuyến hay không, cô sẽ nói với giáo viên vật lý giờ tự học buổi tối của em một tiếng.”
Thật ra chủ nhiệm lớp đã giảm nói tránh đi, chứ theo như tâm tư của mẹ cô, chỉ sợ đã sớm mong ngóng cô mất tích trong lúc đi học, để đòi được một khoản tiền bồi thường từ Tứ Trung, mà sự thật cũng đúng là như vậy, trước khi mất tích, Quân Thiên ở trong trường chỉ là một người câm nhỏ không có danh tiếng gì, trải qua chuyện này, toàn trường đều biết cô có một người mẹ con gái mất tích không đi báo cảnh sát, ngược lại đến trường học để đòi tiền.
Ấy vậy mà cha kế của cô, ôm mục đích không thể để cho người khác biết, cứ ba ngày hai bận lại gọi điện đến đồn công an để dò hỏi tiến độ điều tra.
Xin hãy đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1897962/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.