Một ngày tâm tình tốt đẹp bỗng chốc biến mất tiêu, ông nội anh – Tống Khâm đột nhiên đến thăm, thư ký chưa kịp báo cho anh biết, người đã đẩy cửa bước vào phòng làm việc rồi.
Khi còn nhỏ Tống Chỉ rất thích chọc ông ta tức giận, sau này phát hiện thủ đoạn của đối phương ngoài nhốt vào phòng tối ra cũng chẳng có đột phá gì mới, dần dần mất đi hứng thú với lão già này.
Non nửa năm không gặp, lão già này vẫn không lễ phép như vậy, chưa hỏi qua anh đã tự mình ngồi xuống sô pha tiếp khách rồi.
“Nghe nói gần đây anh đang chơi một con nhóc?”
Tống Chỉ đang nghĩ định mua thêm vài món đồ chơi tình thú ở mấy chỗ khác nhau để sử dụng xem sao, nghe vậy thì ném qua một ánh mắt.
Người tuổi này cũng đã nghe được, chuyện của anh và bảo bối ầm ĩ đến như vậy sao?
Rất tốt, càng ngày càng nhiều người biết đến năng lực của anh, không thành vấn đề.
“Có ý kiến?”
Sau khi dọn khỏi Tống gia, thái độ của đứa cháu trai này đối với ông ta chính là cà lơ phất phơ như vậy, khiến ông ta không nhịn được mà muốn dùng quải trượng trong tay đập vào mặt hắn.
“Sở Sở nói.”
Tống Chỉ hỏi theo bản năng: “Ai?”
Tống Khâm cũng đã tung hoành thương giới hơn nửa đời người, hít sâu hai cái mới trả lời anh: “Tiêu Sở.”
Ông ta nói như vậy, Tống Chỉ thế nhưng lại nhớ ra, đêm giao thừa năm ngoái anh thật sự không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1897951/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.