Cô không nhẫn tâm, sức lực này, thay vì nói là cắn, gọi là ɭϊếʍ thì đúng hơn. Cơ bắp của người đàn ông vốn săn chắc, làm gì có thịt dư để cái miệng nhỏ của cô cắn dễ dàng.
Hai cánh môi dán sát vào da thịt, hàm răng cọ qua cọ lại cánh tay anh, không tìm được chỗ nào để cắn cả, anh lập tức dỗ dành cô: “Anh không sợ đau… Bé cưng cứ cắn thoải mái, em cắn càng mạnh…”
Anh vốn đang dịu dàng đột nhiên tăng thêm sức lực, côn thịt đâm thật mạnh vào miệng huyệt của cô, thở hổn hển tiếp tục nói: “Em cắn càng mạnh… Anh sẽ càng thoải mái… Anh thoải mái thì sẽ bắn ra… A…”
Tống Chỉ thở hắt ra một hơi thật dài, vì anh vừa mới đụng vào miệng huyệt của cô. Cô gái kẹp chặt hai chân trong vô thức. Cô đột nhiên kẹp một cái, thiếu chút nữa đã khiến anh buông vũ khí đầu hàng, bắn ra.
Anh lập tức rêи cho cô nghe: “Bé cưng… Em kẹp chặt làm tiểu ɖâʍ oa thật sướиɠ… Dùng sức một chút nữa… là bắn ra rồi… bắn cho em… đều cho em…”
Anh càng thêm dùng sức đâm thọc, mong đợi cô gái phối hợp với anh một lần nữa.
“Chặt chút nữa, dùng ᘻôиɠ kẹp nó… Đúng rồi… A… Cứ như vậy… Tiểu ɖâʍ oa bị em kẹp sướиɠ muốn chết rồi… A…”
Quân Thiên chỉ vừa mới buông xuống một chút phòng bị nhờ sự dịu dàng của anh ta, ai mà biết người đàn ông này chỉ có ɖâʍ hơn chứ không có ɖâʍ nhất, không ngừng dùng ngôn ngữ kϊƈɦ thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1897939/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.