Đi bên cạnh Tô Cẩm chính là Tô đại phật Tô Thiển duy trì vẻ trầm mặc ôm túi sách đến bàn ăn cũng chỉ nhẹ nhàng kéo ghế ngồi vào , đặt túi bên cạnh cầm đũa bắt đầu gặm cắn từng miếng một. Tô Thiển làm người mắc chứng tự bế một vài ngày còn khó chịu nhưng mà cả tháng nay rồi thì đúng là quen thuộc, Tô Thiển đôi khi cảm thấy yên tĩnh không ai làm phiền cũng rất tốt ít nhất khác xa với cuộc sống ngày xưa ồn ào náo nhiệt.
-" Chị thức ăn thế nào ?" Tô Dật số lần nói chuyện với Tô Thiển chỉ đếm trên đầu ngón tay trước đây một ánh nhìn Tô Thiển còn không cho cậu . Bây giờ còn tốt hơn trước lâu lâu Tô Thiển sẽ tiết kiệm nhả ra một vài chữ đủ làm trái tim Tô Dật ấm áp.
-" Tốt " Tô Thiển ngẩn đầu nhìn Tô Dật phun ra duy nhất một chữ , tiểu thiếu niên không phải lão nương không muốn nói chuyện mà hoàn cảnh không cho phép đó .
Tô Cẩm nhìn Tô Dật cười như đồ đần thì lắc đầu múc từng muỗng cơm nhai , trước đây hai người còn đại chiến 500 hiệp Tô Dật bảo vệ Tô Thiển làm Tô Cẩm hết sức khinh bỉ .
-" Tô Cẩm chị không phải là bắt nạt Tô Thiển nhà tôi đấy chứ "
-" Tôi... cậu nằm mơ đấy à , vị đại phật này tôi dâng hương còn không hết . Cậu không nên nói linh tinh vào tai ông nội tôi với cậu chính là bia đỡ đạn đấy" Tô Cẩm liếc trắng mắt nhìn Tô Dật ai bắt nạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien-mim-cuoi/4604862/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.