Hoa Vô Khuyết cười hắc hắc nói:
- Xích vân sa mạc chính là một trong chín tuyệt địa của Vân Hoang, muốn nói có ai không sợ, hơn phân nửa là trái lương tâm, ta từ nhỏ sinh ra trong gia đình phú quý, cẩm y ngọc thực, có bao giờ phải bước vào chỗ hung hiểm chứ?
Ứng Thải Liên khiêu khích nói:
- Vậy ngươi có dám tiến lên không?
Hoa Vô Khuyết cười nói:
- Có thể đi theo bên cạnh thánh nữ, làm hộ hoa sứ giả, Hoa Vô Khuyết ta tự nhiên là xung trận ngựa lên trước, không chút do dự.
Hoa Vô Khuyết ở trong Hỏa Linh Thành nổi danh phong lưu thành tính, khẩu tài không kém, rất hiểu được cách lấy niềm vui của thiếu nữ.
Nhưng mà Ứng Thải Liên không phải nữ nhân bình thường, Hoa Vô Khuyết dùng vẻ ngoài tuấn mỹ, tu vị bất phàm cùng thân phận cộng thêm cử chỉ và việc làm khiến người ta ưa thích, nhưng vẫn không thể lấy tâm hồn thiếu nữ của thánh nữ, chuyện này làm hắn cảm thấy không phục.
Nhưng mà Hoa Vô Khuyết cũng không vội, cái gọi là thứ khó chiếm được mới tốt, nếu dễ dàng đạt được thì sao trân quý được?
Ứng Thải Liên dường như rất hiểu tâm lý nam nhân, đối với Hoa Vô Khuyết như gần như xa, song phương bảo trì khoảng cách không xa không gần, quan hệ có chút ám muội, rồi lại không rõ.
- Như thế chúng ta cùng đi vào xích vân sa mạc.
Bước đi nhẹ nhàng, Ức Thải Liên đi đầu bay ra.
Hoa Vô Khuyết theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1869061/quyen-8-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.