Nhiều ngày không gặp, tu vị Lạc Ngọc Kiều có tiến bộ nhảy vọt, vậy mà đã tấn thăng làm Huyền Đế, điểm này khiến Ý Thiên trước đó chưa từng nghĩ tới.
Lóe lên sau đó Lạc Ngọc Kiều không che dấu nội tâm vui sướng, thoáng cái bổ nhào vào trong ngực Ý Thiên, hai tay ôm ỏổ hắn, rạo rực nói:
- Ý Thiên, ta đã tấn chức Huyền Đế, ta thật là cao hứng, cũng rất nhớ ngươi.
Ý Thiên mỉm cười đáp lại, trái tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, tay phải vuốt ve mái tóc của nàng, khen:
- Rất tốt, ta cũng cao hứng cho nàng. Hôm nay ta tới đón ngươi đi, Âm Dương Hòa Hợp Phái ngày mai cử hành đại điển khai phái, ngươi bên này chuẩn ứng phó như thế nào rồi?
Lạc Ngọc Kiều cười nói:
- Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, Thái sư tổ đã đáp ứng yêu cầu của ngươi, tùy thời cũng có thể đi qua. Ta gần đây được Thái sư tổ chỉ điểm, tu vị đột nhiên tăng mạnh, một lần hành động tấn chức Vũ Đế.
Ý Thiên cười nói:
- Làm tốt lắm, nên hảo hảo ban thưởng.
Nhìn qua hai mắt Lạc Ngọc Kiều, Ý Thiên trong mắt bắn ra hào quang mê người, cúi đầu hôn môi của nàng.
Lạc Ngọc Kiều ưm một tiếng, giống như xấu hổ lại vui mừng, không né tránh mà hôn trả người trong mộng.
Yêu thương mật ngọt, tận lực vuốt ve.
Lạc Ngọc Kiều rất nhanh lâm vào ngọt ngào của tình yêu, vô lực ngã vào trong ngực Ý Thiên, tùy ý hắn vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1869007/quyen-7-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.