Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng rời khỏi Thất Sát Phong, xuất hiện ở ngọn núi cách đó mấy dặm.
- Ngươi biết ta không muốn có quá nhiều gút mắc với Lạc Ngọc Kiều, Tào Băng Oánh, vì cái gì lại bảo ta ra tay?
Duyến Y Mộng thanh nhã nói:
- Bởi vì hai người bọn họ hữu dụng với ngươi.
Ý Thiên cười khổ nói:
- Lo lắng càng nhiều, phiền toái càng nhiều. Dùng tình huống của ta mà nói, không nên có quá nhiều gút mắc với nữ nhân.
Duyến Y Mộng nói:
- Đắc đạo người giúp đỡ nhiều, đây chính là đường ngươi phải đi qua. Ba ngày sau, đêm trăng tròn, Thần Hồn Ngưng Hình Châu sẽ xuất hiện, thời gian của chúng ta không nhiều lắm.
Ý Thiên lắc đầu nói:
- Ta không có hứng thú với Ngưng Hồn Châu, ta muốn đi U Châu, đó mới là con đường ta phải đi qua.
Duyến Y Mộng nói:
- Ta ở Thiên Duyến Sơn Trang chờ ngươi, đêm trăng tròn, Thiên Dương gặp lại.
Ý Thiên chần chờ nói:
- Ta không biết thời gian ba ngày có đủ hay không, dù sao hữu duyên thì sẽ gặp lại.
Nhìn qua Duyến Y Mộng vài lần, thần sắc Ý Thiên phức tạp, phất tay rời khỏi. Duyến Y Mộng mỉm cười phất tay, chờ Ý Thiên đi xa thì lúc này mới thở dài một tiếng.
- Nếu đã không nỡ thì sao thả hắn đi? Ngươi không biết hắn đời này tình nghiệt quấn thân, tình quan khó độ sao?
Giọng nói quen thuộc truyền vào trong tai Duyến Y Mộng, nàng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1868919/quyen-7-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.