Thời điểm này Đoạt Hồn Thú cánh vàng thét dài một tiếng, thân thể hóa thành tro tàn, nguyên thần đang giãy dụa đau khổ trên không trung, bị vô số ý niệm vây khốn bên trong.
Ý Thiên lúc này đã hạ quyết tâm, Vạn Vật Vô Cực phối hợp ý niệm công kích, không giết địch nhân không bỏ qua.
Tà Đồng hét lên điên cuồng, lục lạc đồng trên đầu dưới ăn mòn đáng sợ của Vạn Vật Vô Cực đang từ từ biến nhỏ lại.
Mỗi một lần thu nhỏ lại thân thể Tà Đồng run rẩy thêm một lần, khóe miệng máu tươi tràn ra, thương thế trong người nặng hơn, trở nên yếu ớt.
Ánh mắt Ý Thiên như đuốc, thần uy khó lường, nhưng mà trong lòng của hắn hiểu được, chính mình kỳ thật cũng chống lại rất vất vả.
Rất nhanh Đoạt Hồn Thú cánh vàng chết đi, cơ hồ tất cả công kích đều rơi vào người của Tà Đồng, hắn vừa sợ vừa giận, không thể không thi triển tuyệt kỹ bảo vệ tính mạng, triệu hoán cao thủ của Cửu U Ma Thú Môn, mở thông đạo thời không, đào tẩu.
- Xú tiểu tử ngươi nhớ kỹ cho ta, ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi đâu.
Ánh sáng nhạt lóe lên, Tà Đồng trốn vào trong đường hầm thời không do cao thủ Cửu U Ma Thú Môn mở ra, trong nháy mắt biến mất.
Ý Thiên thở ra một hơi, thu hồi thế công, thân thể vô lực ngã xuống, lại bị Duyến Y Mộng ôm cổ.
Khi Ý Thiên ngã xuống, hiện tượng thiên văn dị biến trong nháy mắt khôi phục, vài đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1868899/quyen-7-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.