🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cát Long nghe vậy chấn động, bật thốt lên nói:

- Cái gì? Hắn chính là người nọ mà thần điện tìm kiếm? Ngươi làm sao biết được.

Ngôn Vô Dục nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, giọng căm hận nói:

- Ta cũng bởi vì phát hiện bí mật này mới bị hắn hủy thân thể, giam cầm nguyên thần. Cũng may trong nguyên thần của ta có ấn ký đặc thù của thần điện, hắn không dám tùy tiện luyện hóa, nếu không ta cũng không sống tới hôm nay.

Ngôn Vô Dục nói lời này truyền ra khắp bốn phía, làm cho tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ.

Ý Thiên không phải Nam Cung Phi Vũ, việc này lúc trước có người hoài nghi, cũng ý đồ chứng minh là đúng, đây không phải chuyện mới lạ gì.

Nhưng bây giờ hắn là người Bát Cực Thần Điện muốn tìm, đây chính là tin tức chấn động kinh thiên.

Vân Hoang Cửu Châu vẫn do Bát Cực Thần Điện thống ngự, phàm là người thần điện truy nã, tuyệt đối không thể sống sót.

Mà Ý Thiên là người bị truy nã nhưng vẫn sống lâu như vậy, nói rõ hắn có năng lực đặc thù, nếu không sẽ không khiến Bát Cực Thần Điện chú ý.

Nam Cung Uyển Nghi biết được tin tức này, tâm hồn thiếu nữ nhanh chóng trầm xuống, cảm giác điềm xấu hiện ra, nàng lo lắng nhìn qua Ý Thiên.

Theo Nam Cung Uyển Nghi biết, phàm là người đắc tội Bát Cực Thần Điện cho tới bây giờ sẽ không có kết cục tốt.

Mặc dù Nam Cung thế gia là đệ nhất thế gia tại Nam Dương, cũng không dám mạo phạm thần uy Bát Cực Thần Điện.

Từ Nhược Hoa, Lan Hinh, Mộ Dung Tiểu Dạ, Nam Cung Vân, Bạch Phong, Tiêu Minh Nguyệt, Cổ Ngũ sắc mặt kinh biến, đều ý thức được tình huống không ổn, một khi Ngôn Vô Dục nói là thật, vậy Ý Thiên hơn phân nửa có kết cục phải chết.

Đối mặt Ngôn Vô Dục chỉ trích, Ý Thiên im lặng không nói, hắn lafmt hế nào cũng không nghĩ ra, Ngôn Vô Dục lại có thể chạy ra tìm đường sống, còn nói toạc ra bí mật kinh thiên này.

Bát Cực Thần Điện đi tìm Ý Thiên, việc này Ý Thiên kỳ thật cũng không quá hiểu, nhưng suy nghĩ âẩn thận, Ý Thiên đã biết rõ đây là có quan hệ tới Thiên Nguyệt Động Thiên.

Hồi tưởng lại đây chính là chuyện hai tháng trước.

Bát Cực Thần Điện từng phái cao thủ tiến vào Thiên Nguyệt Động Thiên, ý đồ cướp lấy bí mật bên trong, kết quả lại bởi vì Ý Thiên xuất hiện, làm cho thần khí Thiên Diệp Kiếm rơi vào tay Liễu Như Nguyệt.

Như vậy Bát Cực Thần Điện thất bại trong gang tấc, tự nhiên mang hận ý đổ lên người của Ý Thiên.

Ý Thiên ngõ rõ bên trong Thiên Nguyệt Động Thiên, bốn cao thủ thần điện phân biệt tới từ Huyền Âm Thần Điện, Liệt Dương Thần Điện, Tam Thanh Thần Điện cùng Vạn Kiếm Thần Điện.

Cũng không có cao thủ Hư Không Thần Điện tham dự, không hiểu nổi bọn họ vì sao nhìn ra bí mật của bản thân hắn.

Trước mắt Liệt Dương Thần Điện, Hư Không Thần Điện, Phượng Hoàng Thần Điện cũng ở đây, nếu như bọn họ liên thủ, tình thế sẽ bất lợi với Ý Thiên.

Nhưng mà Ý Thiên không thể rời đi, hắn không bỏ được người của Duệ Phong Lâu, không thể tiêu sái rời đi hắn càng lo lắng.

Giờ phút này Cát Long trừng mắt Ý Thiên, quát:

- Tiểu tử là ai, còn không báo danh?

Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, tay phải giơ lên không trung, Quy Tịch cực lớn từ trên trời giáng xuống, lao thẳng vào sáu cao thủ Liệt Dương Thần Điện bên này.

Cảm thấy được nguy cơ, sáu cao thủ Liệt Dương Thần Điện dùng toàn lực phòng ngự, thúc dục phòng ngự lên tới cực hạn, đón đở một kích của siêu thần khí.

Mũi nhọn tuyệt thế, đây là Quy Tịch.

Ngòi bút sắc bén bắn ra một đạo hắc diễm, lập tức đụng vào kết giới phòng ngự của sáu cao thủ Liệt Dương Thần Điện, sau đó lại nổ tung lên, một lần hành động đánh bay sáu cao thủ, khiến bọn họ trọng thương thổ huyết.

Trong đó Chương Chi Ngữ kêu thảm một tiếng, hình thần câu diệt, chết dưới uy thế của Linh Bút Quy Tịch.

Năm người còn lại thương thế nặng nhẹ không đồng nhất, đều bị uy thế của Quy Tịch chấn nhiếp, bị mũi nhọn âm trầm tà ác, khí thế khủng bố xâm lấn bản thân.

Một kích đắc thủ, Ý Thiên ngạo khí khinh người, ánh mắt hờ hững nhìn qua Cát Long, cười lạnh nói:

- Giờ phút này đối với người khác mà nói ta chính là Nam Cung Phi Vũ. Sau đó đối với ngươi mà nói ta chính là tử thần.

Ý Thiên cầm Quy Tịch trong tay, không sợ hãi, mặc dù đối mặt với Bát Cực Thần Điện, hắn cũng tràn ngập tự tin.

Cát Long khó thở, giận dữ hét:

- Đáng chết, quả thực cuồng vọng tới cực điểm.

Ngôn Vô Dục nói:

- Trưởng lão không chấp nhặt với hắn, nếu hắn là người Bát Cực Thần Điện muốn tìm thì chúng ta tự nhiên phải liên hợp với các thần điện khác, cùng truy nã đuổi giết người này, tuyệt không cho phép hắn còn sống rời đi.

Nam Cung Thần Nguyệt cùng Tà Thần công tử bởi vì Ý Thiên đình chỉ công kích cho nên được thở dốc, hai người tại biết được Ý Thiên là người Bát Cực Thần Điện muốn truy nã thì cảm thấy hết sức kinh ngạc, nhưng sau đó sinh ra cảm giác sung sướng hả hê.

Liệt Dương Thần Điện bên này, Lục Vũ, Trần Hạc Nam, Chu Quang Tể, Hỏa Tam Nương, Ứng Thải Liên biết được thân phận chân thật của Ý Thiên thì không cảm thấy tức giận gì cả, ai cũng chưa từng nghĩ đến hắn chính là người thần điện truy nã.

Lục Vũ triệu tập bốn người cùng một chỗ, hợp lực năm người ngăn cản khí tức tà ác của Quy Tịch phát ra, lập tức mang người bay tới chỗ Cát Long, cao thủ hai đại thần điện đã hội tụ cùng nhau.

- Nếu ngươi là người Bát Cực Thần Điện muốn truy nã thì Liệt Dương Thần Điện của ta không tiện độc chiếm, mọi người không bằng cùng nhau ra tay, đánh chết tên này, ý các ngươi thế nào?

Trong lòng Cát Long cười lạnh, ngoài miệng lại nói:

- Bát Cực Thần Điện, đồng khí liên chi, há có thể để tiểu tử này càn rỡ như vậy. Chúng ta nhất định phải cho hắn biết một chút lợi hại mới được.

Lục Vũ nghe vậy gật đầu, lại nhìn qua Hắc Vũ, nói với Ứng Thải Liên:

- Ngươi đi mời cao thủ Phượng Hoàng Thần Điện tới, chúng ta cùng bàn đại sự.

Ứng Thải Liên lĩnh mệnh, còn chưa kịp mở miệng, Hắc Vũ nói ra:

- Không cần mời, đây là tbổn phận của Phượng Hoàng Thần Điện thuộc, nhưng chỉ giới hạn trong việc đối phó người này.

Hỏa Tam Nương nhìn qua Hắc Vũ, nghi vấn nói:

- Phượng Hoàng Thần Điện chỉ tới có một người?

Hắc Vũ khẽ nói:

- Đây chính là khu vực Nam Dương, chúng ta không dám vượt qua sao?

Ứng Thải Liên quát:

- Làm càn, ngươi dám vô lễ.

Hắc Vũ lại mỉa mai nói:

- So với người không biết liêm sỉ, ta đã rất khách khí.

Ứng Thải Liên tức giận muốn chết, bốn chữ không biết liêm sỉ này chính là nói nàng, nàng há có thể nuốt được cơn tức này?

- Tốt cho một con súc sinh đầy lông vũ...

Lục Vũ quát:

- Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo. Chúng ta bây giờ muốn đối phó là tiểu tử kia, không phải náo nội chiến cho người ta chê cười.

Ứng Thải Liên vẻ mặt không phục, nhưng không dám cải lời Lục Vũ.

Cát Long dừng ở giữa không trung nhìn qua Ý Thiên, nói với Lục Vũ:

- Tiểu tử này tu vị không được, nhưng mà hắn có Quy Tịch vô cùng sắc bén, nếu không thể nghĩ cách chống cự, chúng ta hiện tại không thể làm gì hắn được cả.

Ngôn Vô Dục nói:

- Muốn đối phó Quy Tịch, chỉ có Phật Châu Tử Hoa thánh nữ hiện thân.

Ứng Thải Liên khẽ nói:

- Quy Tịch lúc này huyên náo kinh thiên động địa, ngoài vạn dặm có thể phát hiện khí tức của Quy Tịch, Tử Hoa thánh nữ sao không biết?

Trần Hạc Nam nói:

- Có lẽ Tử Hoa thánh nữ có việc chậm trễ.

Ứng Thải Liên nói:

- Ta thấy nàng đang có tâm tư khác, cố ý đối nghịch với chúng ta.

Hỏa Tam Nương trừng Ứng Thải Liên, trách mắng:

- Đừng vội nói bậy, chúng ta trước tìm cách cuốn lấy tiểu tử kia, quyết không cho hắn thừa cơ trốn thoát.

Ứng Thải Liên vẻ mặt tức giận, tâm tình thập phần phiền muộn, rồi lại không chỗ phát tiết.

Giữa không trung, Ý Thiên vứt bỏ cao thủ ba thần điện, bí mật trao đổi với Nam Cung Uyển Nghi.

- Hôm nay đoán chừng là không cách nào làm tốt, sau trận chiến này ta sẽ rời đi, tỷ tỷ nhớ lấy không nên để cuốn vào thị phi này.

Nam Cung Uyển Nghi khẽ thở dài:

- Yên tâm, ta hiểu. nhưng vì cái gì ngươi không rời đi lúc này? Đây chính là cơ hội khó được.

Ý Thiên nói:

- Ta rời khỏi lúc này, bọn chúng sẽ giận lây sang các ngươi, đây không phải chuyện ta mong muốn.

Nam Cung Uyển Nghi lo lắng nói:

- Ngươi có nắm chắc còn sống rời đi sao?

Ý Thiên chần chờ nói:

- Rời đi là tất nhiên, nhưng làm sao rời đi thì ta không biết.

Có Quy Tịch nơi tay, Ý Thiên ai cũng không sợ.

Thế nhưng mà Ý Thiên trong nội tâm cũng biết, Quy Tịch tỏa ra khí tức khủng bố quá mạnh mẽ, cuối cùng sẽ dẫn tới Phật Châu thánh nữ Tử Hoa xuất hiện, đây chính là số mệnh của thánh nữ và Quy Tịch, cũng là gút mắc của mình và thánh nữ, dù ai cũng không tránh khỏi.

Một khi thánh nữ Tử Hoa hiện thân, Ý Thiên phải giao ra Quy Tịch, nếu không chính là địch với thánh nữ.

Ý Thiên không muốn là địch với Tử Hoa, cũng không muốn có quá nhiều gút mắc, thế nhưng mà có thể theo ý của hắn sao?

Cao thủ ba thần điện đột nhiên tới gần, vây Ý Thiên vào giữa, hào khí âm trầm.

Ý Thiên tâm niệm khẽ động, thu hồi Linh Bút Quy Tịch, đây là thần binh lợi khí của hắn đối khnags Bát Cực Thần Điện, hắn còn không muốn quá sớm đưa Phật Châu Tử Hoa thánh nữ tới.

Khi Quy Tịch biến mất, khí tức khủng bố tràn ngập trong không khí biến mất, bầu trời khôi phục lại bình tĩnh, tất cả mọi người buông lỏng.

Ứng Thải Liên nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, giọng căm hận nói:

- Ngươi đáng giận! Nếu ta sớm biết thân phận của ta, ta...

Ý Thiên cười lạnh nói:

- Ngươi hối hận? Tại sao ngươi không nói tất cả là do ngươi tự tìm? Ngày đó nếu không phải ngươi đau khổ bức bách, chúng ta làm sao tiến vào Huyết Dục Linh Giới, sao phát sinh chuyện đó?

Ứng Thải Liên tức giận nói:

- Ngươi im miệng, hôm nay có ngươi không có ta.

Hắc Vũ nhìn qua Ý Thiên, lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi thức thời chịu trói, phàm là người bị Bát Cực Thần Điện nhìn chằm chằm vào cho tới bây giờ không ai đào thoát được.

Ý Thiên khinh thường nói:

- Ngươi đại biểu chính mình hay đại biểu cho Phượng Hoàng Thần Điện nói như vậy? Đây là ý của ngươi hay là ý của vị kia?

Lời vừa nói ra, sắc mặt Hắc Vũ kinh biến, bộ dáng khó xử.

Sắc mặt Liệt Dương Thần Điện Lục Vũ và Hư Không Thần Điện Cát Long cũng biến sắc, vẻ mặt kinh ngạc nhìn qua Hắc Vũ, đang chờ nàng trả lời.

Hắc Vũ khẽ nói:

- Gấp cái gì, thời điểm tới thì ngươi sẽ hiểu rõ.

Ý Thiên hờ hững nói:

- Nếu ngươi không muốn nói, vậy cũng không có sao, giết nhiều tay sai của thần điện một chút ta cũng không quan tâm.

Hắc Vũ tức giận nói:

- Ngươi đáng giận, chịu chết đi.

Tay trắng nõn nà vung lên, ưng trảo chợt hiện, khí lưu mạnh mẽ tác động lên người của Ý Thiên, ý đồ xé hắn thành mảnh nhỏ.

Hắc Vũ đột nhiên ra tay đánh vỡ cách cục của hai bên, năm cao thủ của Liệt Dương Thần Điện và Hư Không Thần Điện Cát Long cùng tiến công, phối hợp Hắc Vũ công kích, hình thành ba hướng giáp công.

Bảy cao thủ lúc này chỉ có Ứng Thải Liên cùng Hắc Vũ là Thánh Hoàng, mà đổi thành năm cao thủ khác, Lục Vũ chính là Nguyên Đế, Trần Hạc Nam, Chu Quang Tể, Hỏa Tam Nương, Cát Long chính là cao thủ Thánh Đế.

Những người này tu vị cao hơn Ý Thiên mấy đẳng cấp, nếu không phải kiêng kỵ siêu thần khí Quy Tịch trong tay Ý Thiên thì sớm ra tay rồi.

Hôm nay Ý Thiên thu hồi Quy Tịch, những cao thủ này muốn nhân cơ hội, ý định thừa cơ diệt trừ Ý Thiên.

Cười quỷ dị, thân ảnh Ý Thiên biến ảo, tốc độ cũng không nhanh, nhưng vẫn luôn huyền diệu khó giải thích xuyên qua công kích của năm người, xuyên qua khu vực nguyên lực phong tỏa.

Trong bảy người, Hắc Vũ và Ứng Thải Liên tu vị yếu nhất.

Lẽ ra Ý Thiên có thể khai đao với hai người trước nhất, nhưng mà Ý Thiên cân nhắc mình và Ứng Thải Liên có quan hệ, muốn hắn đích thân giết Ứng Thải Liên, hắn còn có chút không nỡ.

Về phần Hắc Vũ, Ý Thiên phát giác được trên người của nàng có một cao thủ Phượng Hoàng Thần Điện ẩn nấp, đang thời khắc nào cũng chú ý tới mình.

Năm cao thủ còn lại tu vị thấp nhất là Thánh Đế, Ý Thiên nếu không thúc dục Quy Tịch thì không làm gì được.

Loại tình huống này, Ý Thiên một mặt né tránh chính là quá ngu xuẩn, chuyện này chỉ làm Ý Thiên càng lún càng sâu, cuối cùng nhất vô lực tự kềm chế.

Điểm này cho dù hai bên giao chiến hay là người xem cuộc chiến đều rõ ràng, nhưng vì cái gì Ý Thiên lại làm như thế?

Nói tới nguyên nhân vì sao, chính là do Ý Thiên muốn tranh thủ thời gian.

Giờ này khắc này, nguyên lực trong người Ý Thiên không ngừng tăng vọt, phong ấn đã hoàn toàn buông lỏng, chỉ cần tích lũy thêm một ít nguyên ưực, lại nhiều ra một chút thời gian, hắn có thể phá tan phong ấn thứ hai tấn chức Vũ Đế.

Đến lúc đó Ý Thiên sẽ bước vào lĩnh vực hoàn toàn mới, mặc dù không có Quy Tịch, hắn cũng tự tin một mình đối kháng đam Vũ Đế này.

Bảy đại cao thủ cũng khó hiểu chuyện này, thấy Ý Thiên vẫn né tránh thì cho rằng đây là cơ hội tốt, nhao nhao triển khai công kích mạnh nhất.

Ở trong đó Lục Vũ cùng Cát Long công kích khiến Ý Thiên đau đầu, tên trước là Nguyên Đế, tên thứ hai am hiểu hư vô chi thuật, làm cho người ta khó phòng bị.

Giờ phút này đột nhiên Lục Vũ triển khai bí pháp đông cứng không gian, trực tiếp đông cứng khu vực giao chiến, không trung bị giam cầm, không thể động đậy.

Cát Long thi triển ra hư không chi thuật, thừa dịp tất cả mọi người bị giam cầm thì huyền diệu khó giải thích tới bên cạnh Ý Thiên, một chưởng vổ vào đầu Ý Thiên, muốn một kích lấy mạng.

Cát Long đánh lén có thể nói hoàn mỹ, nhưng vẫn xem thường Ý Thiên.

Không nói trước Ý Thiên có thể chât thần cách, thân thể bất diệt, chỉ bằng vào việc Ý Thiên dung hợp Quy Tịch, bất luận ngoại lực gì công kích Ý Thiên mà nói đều không đáng giá nhắc tới.

Một kích đắc thủ, Cát Long sắc mặt vui mừng, nhưng mà trong nháy mắt sau đó vui mừng của hắn bị thay thế thành hoảng sợ bất an, lập tức gào thét giận dữ.

Không gian cứng, trong nháy mắt bị phong ấn thì thần sắc Ý Thiên lạnh lùng, lãnh khốc nói:

- Đánh lén ta, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.