Xuất phát từ cảm ứng đặc thù, Tả Thiên Huệ cảm ứng được tung tích của Công Tôn Duy Ngã trước tiên, cũng nói cho Phi Phàm công tử.
- Tới cũng tốt, dù sao không có Chú Kiếm Đỉnh, chúng ta cũng không mở được Vô Biên Hoang Thành."
Đối với Công Tôn Duy Ngã xuất hiện, Phi Phàm công tử biểu hiện rất bình tĩnh, trong nội tâm cũng mừng thầm.
Sa mạc Phi Long sinh hoạt tại xích vân sa mạc, thủ pháp dò xét hơn xa người thường, rất nhanh liền phát hiện tung tích đám người Phi Phàm công tử.
- Bọn chúng ở phía trước, hiện tại nên đến phiên Chú Kiếm Đỉnh lên sân khấu.
Vệ Thiên Minh cười lạnh một tiếng, nhìn qua Công Tôn Duy Ngã với ánh mắt lạnh như băng, thuận tay lấy Chú Kiếm Đỉnh trong tay ném cho Công Tôn Duy Ngã.
Chú Kiếm Đỉnh chính là vật đời đời truyền thừa của Công Tôn thế gia, bề ngoài nó chỉ lớn nhỏ vài tấc và có màu nâu xám, là một cái đỉnh có ba chân, mặt ngoài có khắc đường vân phong cách cổ xưa, cho người ta cảm giác xa xưa, tang thương.
Công Tôn Duy Ngã tiếp nhận Chú Kiếm Đỉnh, cẩn thận quan sát một lát, lập tức cắn nát ngón tay giữa cho máu tươi chảy vào trong đỉnh.
Đến lúc đó Chú Kiếm Đỉnh bộc phát hào quang chói mắt, tự phát quay chung quanh người Công Tôn Duy Ngã ba vòng, sau đó hóa thành một đạo quang mang, dung nhập vào trong người của Công Tôn Duy Ngã.
Một khắc này toàn thân Công Tôn Duy Ngã run rẩy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1868824/quyen-6-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.