🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tả Tuấn Hi bị nữ tử áo đỏ đánh lén thì Dương Tông Thánh cũng phát giác, chất vấn.

- Ngươi là ai, vì cái gì ra tay đánh lén?

Nữ tử áo đỏ cười quyến rũ nói:

- Ngươi đoán ta là ai?

Tả Tuấn Hi không nói, Hắc Vũ nói ra.

- Hỏa Dực Vương Xà, ngươi là Hỏa Dực Vương Xà Mẫu lại vô sỉ như vậy.

Lời này khiến mọi người chú ý, dường như không ai nghĩ ra nữ tử áo đỏ lại chính là thủ linh của Hỏa Dực Xà, lại chính là Hỏa Dực Vương Xà Mẫu.

Vừa rồi nhìn biểu hiện của Hỏa Dực Vương Xà, Dương Mục cùng Nghiêm Tu Vũ không làm nàng tôn thương mảy may.

Mà Dương Tông Thánh cùng lão ngư ông bị nàng đánh lén song song trọng thương sắp chết, có thể thấy được thực lực của nàng gần với Vũ Đế, cụ thể sâu cạn tắc thì không được biết.

Nhìn qua Mạc Thương Huyền, Ý Thiên hỏi:

- Trước đó ngươi đã biết thân phận của nàng ta sao?

Mạc Thương Huyền cười giả tạo nói:

- Ngươi cứ nói đi?

Ánh mắt Ý Thiên lạnh lẽo, khẽ nói:

- Đừng quá đắc ý, Tà Thần công tử Cao Tuấn Đức cũng đang ở trong Tử Vong Chi Thành, hắn có sắp tới nơi này.

Mạc Thương Huyền cười hắc hắc nói:

- Chớ nóng vội, kiên nhẫn chờ đi, ngươi sẽ nhìn thấy Tà Thần công tử.

Giờ phút này Âm Thiên Chính đã bị Trương Tuyết triệu hồi, Tả Tuấn Hi cũng buông tha đuổi giết, ba mươi hai nữ tử xinh đẹp không tổn thương mảy may,Dương Tông Thánh cùng lão ngư ông chết trong tay của Ý Thiên.

Kết quả này làm cho người ta giật mình, ai cũng chưa từng nghĩ tới tình thế lại như thế này.

Chỉ có Thiên Ưng Chu Trí cùng Hồng Thành Sầu nắm lấy cơ hội, mượn nhờ tiên khí xuyên qua vết rách không gian rời khỏi Tử Vong Chi Thành.

Nhưng mà Thiên Ưng Chu Trí cùng Hồng Thành Sầu xuyên qua vết rách không gian thì xuất hiện ở nơi nào?

Bọn họ thật sự thoát khỏi hiểm cảnh hay là tiến vào hung địa khác?

Diễm Vũ Cuồng Thiên Trận Pháp đang vận hành, ba mươi hai nữ tử xinh đẹp không mảnh vãi che thân, trong đại điện tràn ngập khí túc dân tà.

Đối mặt với tràng diện hạ lưu này, Lý Nhược Nhiên, Từ Nhược Hoa, Mộ Dung Tiểu Dạ mặt đỏ tới mang tai, thập phần không thích ứng.

Nam nhân ở đây biểu lộ khác nhau, nam nhân lớn tuổi không thèm để ý, nam nhân trẻ tuổi thì ít nhiều cũng dần dần bị ảnh hưởng.

Ý Thiên phân tích lời của Mạc Thương Huyền, cảm giác trong đây giấu diếm huyền cơ, dường như cất dấu không biết bao nhiêu bí mật.

Lưu ý tình huống nam nhân ở đây, đột nhiên Ý Thiên nghĩ tới một việc.

- Tuy Diễm Vũ Cuồng Thiên Trận tràn ngập hấp dẫn, mọi người có được tu vị cao, trên cơ bản đều là cao thủ ngoài Thánh Hoàng, há có thể bị múa thoát y mê hoặc? Bất thình lình múa thoát y thời gian dài như vậy chẳng lẽ chính là muốn thi triển âm mưu quỷ kế sao?

Sắc mặt Chư Cát Đằng Huy biến hóa, nghi vấn nói:

- Nếu thật sự là như vậy thì ai giở trò sao lưng?

Ý Thiên cười lạnh nói:

- Mạc Thương Huyền ở đây, Huyền Mộc Chân Quân chết ở trong cung điện, điều này nói rõ Tà Thần công tử cũng đã tiến vào Tử Vong Chi Thành. Trước mắt cơ hồ tất cả cao thủ đều hội tụ nơi đây, duy nhất không thấy xuát hiện hai người, một là Tử Hoa thánh nữ, một người khác là Tà Thần công tử. Bởi vậy ta suy đoán, người giỏ trò sau lưng này chính là Tà Thần công tử.

Lan Hinh nghi ngờ nói:

- Hắn có thể làm ra cái quỷ gì?

Ý Thiên nhìn qua con mắt Mặc Thương Huyền, trầm giọng nói:

- Ta đang suy nghĩ, Tà Thần công tử Cao Tuấn Đức xuất thân từ Tà Bất Tử Phái, hắn có quan hệ gì với Tử Vong Chi Thành hay không? Hoặc là nói, Tử Vong thành chủ và Tà Bất Tử Phái phải chăng tồn tại bí mật mà người ta không biết?

Mạc Thương Huyền nghe vậy ánh mắt xuất hiện chấn động rõ ràng, tuy lập tức bị hắn áp chế xuống, nhưng mà Ý Thiên vẫn nhạy cảm bắt được một ít tình huống.

Hoa Vô Khuyết cười lạnh nói:

- Nếu như Tử Vong thành chủ cùng Tà Thần công tử có liên hệ nào đó, vậy tại sao Huyền Mộc Chân Quân chết ở nơi này?

Phi Phàm công tử tiếp nhận chủ đề nói:

- Chuyện này không khó giải thích, Cao Tuấn Đức có lẽ là lần đầu tiên tiến vào Tử Vong Chi Thành, cho dù hắn và Tử Vong thành chủ có quan hệ gì đó, cũng phải có quá trình quen biết. Trước khi quen biết mà Huyền Mộc Chân Quân chết đi cũng là chuyện bình thường.

Câu Hồn Ma Địch lạnh lùng nói:

- Người chưa từng hiện thân còn có Tử Hoa thánh nữ, ai dám khẳng định nàng không phải người giỏ trò sau lưng chứ?

Trương Tuyết phản bác nói:

- Điều đó không có khả năng. Dùng cách làm người của Tử Hoa thánh nữ tuyệt đối không làm chuyện như vậy.

Ứng Thải Liên nói:

- Vậy cũng nói không chừng.

- Có ít người không ăn được bồ đào, lại chê bồ đao chua, đây là cái gì, sư đệ?

Lý Nhược Nhiên không quen nhìn Ứng Thải Liên, cố ý mở miệng châm chọc.

Ý Thiên cười nói:

- Cái này kêu là đố kỵ. Dùng ta phân tích, Tử Hoa thánh nữ không hiện thân có thể có quan hệ trực tiếp tới Tử Vong thành chủ. Nói không chừng chính là Tử Hoa thánh nữ khiên chế trụ Tử Vong thành chủ, cho nên chúng ta tới bây giờ vãn không nhìn thấy Tử Vong thành chủ hiện thân. Về phần Cao Tuấn Đức, từ Mạc Thương Huyền biểu hiện mà nhìn, nếu như Mạc Thương Huyền ngay từ đầu đã biết rõ thân phận của Hỏa Dực Vương Xà mà còn đi theo, như vậy Cao Tuấn Đức cùng Tử Vong thành chủ có quan hệ không ai biết. Duy nhất khiến ta kỳ quái chính là Hỏa Dực Vương Xà cùng Tử Vong thành chủ có quan hệ như thế nào?

Lý Nhược Nhiên khẽ nói:

- Từ tình huống trước mặt mà nhìn, chính là cá mè một lứa.

Lời này vừa ra, trong đại điện có tiếng vỗ tay, đến từ chính Hỏa Dực Vương Xà.

- Suy đoán thật tinh diệu, Nam Cung Phi Vũ ngươi đã đoán đúng tất cả, thật khiến cho ta giật mình. Nhưng mà các ngươi biết được những chuyện này thì có thể ra khỏi Tử Vong Chi Thành hay sao?

Ý Thiên cười nói:

- Vậy cũng không nhất định, có Vi Tinh Nghi ở đây, tự sẽ tìm ra một đường sinh cơ, nếu không Tả Thiên Huệ sẽ không đưa mình vào chỗ chết, đi vào Tử Vong Chi Thành.

Hỏa Dực Vương Xà cười quyến rũ nói:

- Sinh cơ tự nhiên có, nhưng nó hư hư thật thật, giả gia chân chân. Ai có thể cam đoan nhất định là bình yên rời đi, mà không phải rơi vào nơi hung hiểm?

Phi Phàm công tử hỏi:

- Lời này của ngươi có ý gì?

Hỏa Dực Vương Xà nụ cười giả tạo nói:

- Giống như Thiên Ưng Chu Trí cùng Hồng Thành Sầu vừa rồi đã rời đi, ai dám nói bọn họ rời khỏi Tử Vong Chi Thành, chính thức thoát ly hiểm cảnh?

Lời này ý tức rất rõ ràng, rời khỏi Tử Vong Chi Thành cũng không nhất định là trở về thật sự.

Xích vân sa mạc có bảy đại hung địa, đây là chuyện ai cũng biết.

Nhưng mà bảy đại hung địa có liên hệ với nhau hay không, ai mà biết được.

Nói cách khác lối ra của Tử Vong Chi Thành có khả năng đi thông tới nơi khác, cũng có khả năng trực tiếp đi thông tới sáu đại hung địa.

Nếu thật sự là như thế, vừa rồi Thiên Ưng Chu Trí cùng Hồng Thành Sầu tuy rời khỏi Tử Vong Chi Thành, cũng không thể thoát ly hiểm cảnh.

Nếu người ở đây thông minh, rất nhanh sẽ hiểu đạo lý trong đó, trên mặt hiện ra biểu lộ khác nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.