🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đạo nhân đui mù cười nói:

- Nguyên nhân rất đơn giản, Vân Hoang đại lục tài nguyên thiếu thốn, thiên khí chưa đủ, căn bản là không cách nào thi triển tiên thuật, bị hoàn cảnh khống chế.

Ý Thiên sóng mắt lưu động, đổi chủ đề:

- Ngươi tìm kiếm Vô Biên Hoang Thành, chính là tìm cách trường sinh?

Đạo nhân đui mù cười khổ nói:

- Chỉ là một hy vọng nhỏ bé mà thôi, nhưng mà người cũng nên có hi vọng mới có thể sống tiếp, cho nên tìm thì tìm. Ngươi thì sao? Vô Biên Hoang

Thành có ý nghĩa gì với ngươi?

Ý Thiên cười nói:

- Tìm là do hiếu kỳ.

Đối với đạo nhân đui mù, Ý Thiên kỳ thật cũng không có nhiều tín nhiệm, bởi vậy có mấy lời không tiện nói.

Đạo nhân đui mù cười cười, dường như hiểu băn khoăn của Ý Thiên, vì vậy cũng không hề hỏi nhiều.

Màn đêm buông xuống, trong khe sâu gió mát thổi qua.

Ý Thiên một người ngồi ở cửa động, đang suy nghĩ chuyện tiếp theo.

Lúc này xuôi nam tới kích vân sa mạc, một đường coi như thuận lợi.

Nhưng mà buổi sáng có hai cao thủ Vũ Đế hiện thân, một lần hành động tàn sát mấy trăm cao thủ Vũ Hoàng, cho nhiều người cảnh cáo bằng máu.

Ý Thiên đoàn người có mười một người, mục tiêu hơi lớn, một khi gặp gỡ mấy cao thủ tập kích, Ý Thiên cảm thấy đây là chuyện đau đầu.

Vì kế hoạch hôm nay, đề cao tu vị của mọi người lên, đây chính là cách giải quyết tốt nhất.

Nhưng mà từ Huyền Hoàng tấn thăng làm Thánh Hoàng không phải chuyện dễ dàng, chỉ dựa vào nội tình còn xa mới đủ, chi bằng cơ hội thích hợp.

Trước mắt Từ Nhược Hoa, Lan Hinh đều có thực lực tấn chức Thánh Hoàng, nhưng lại thiếu khuyết cơ hội, một khi cơ hội tới sẽ tới thôi.

Tiêu Minh Nguyệt cùng Mộ Dung Tiểu Dạ đều được Ý Thiên tặng cho thất cấp tiên khí, nếu như dung hợp với tiên khí, tất nhiên tu vị tăng nhiều, cũng có cơ hội tấn chức.

Còn thừa lại chỉ có Mã Chí Viễn tiềm lực cực lớn, Ngọc Linh Lung thì tu vị tinh thâm, sớm đã có được tu vị Thánh Hoàng, trong đoàn người này tu vị thực lực gần với Ý Thiên.

Nhìn qua bầu tời, đột nhiên thân thể Ý Thiên chấn động, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, một đạo khí tức bao phủ nội tâm của hắn.

Vào lúc này cảm ứng được khí túc không tầm thường cũng không chỉ có một mình Ý Thiên, Ngọc Linh Lung, Từ Nhược Hoa, Lan Hinh, Mã Chí Viễn mười người đều cảm nhận được khí tức này, nhanh chóng đi tới huyệt động lớn nhất.

Nhìn qua Ý Thiên, Mộ Dung Tiểu Dạ hỏi:

- Phi Vũ, vừa rồi khí tức kia quá quỷ dị, chúng ta có nên tìm kiếm hay không, xem xảy ra chuyện gì?

Ý Thiên trầm ngâm nói:

- Khí tức kia rất khác thường, xác thực không thể bỏ qua. Nhưng mà mười một người mục tiêu quá rõ ràng, không thích hợp cho mọi người tiến lên.

Tiêu Minh Nguyệt đề nghị nói:

- Nếu không chia ra làm hai đi.

Đạo nhân đui mù phản đối:

- Trước mắt Xích Huyết Phong có nhiều cao thủ, một khi gặp gỡ nguy hiểm, vậy thì chia nhóm càng khó đối phó. Vi an toàn làm dầu, chúng ta tốt nhất không nên tách ra.

Trần Ngọc Lan nói:

- Nếu có tiên khí thích hợp, mọi người có thể gửi vào trong tiên khí, như vậy không ảnh hưởng hành động.

Lời này nhắc nhở Ý Thiên, trên tay hắn có nhẫn trữ vật có thể mang mọi người, tiên khí Hồng Vân Tráo cũng có thể.

Cân nhắc một lát Ý Thiên cảm thấy đây là ý kiến hay.

- Như vậy rất tốt, Nhược Hoa, Tiểu Dạ, linh Lung, Đoan Mộc cô nương cùng Mã Chí Viễn năm người đi vào trong Âm Dương tuyền dốc lòng tu luyện, người còn lại theo ta tiến lên.

Âm Dương tuyền chính là bảo địa tu luyện, đám người Từ Nhược Hoa, Ngọc

Linh Lung không có ý nghĩa, đồng ý quyết định của Ý Thiên.

Kể từ đó Ý Thiên thu năm người Từ Nhược Hoa vào trong Âm Dương tuyền, sau đó mang theo Tiêu Minh Nguyệt, Lan Hinh, Trần Ngọc Lan, Mộc Thanh

Thư, đạo nhân đui mù rời khỏi khe sâu, tiến tới chỗ có khí tức quỷ dị vừa rồi.

Dưới bóng đêm, sáu người của Ý Thiên nhanh chóng bay tới Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên.

Một lát sáu người nhìn thấy phía trước có hơn hai mươi người, trong bầu trời đêm xuất hiện cột sáng đỏ rực, rực rỡ chói mắt.

Cột sáng nằm gần Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên, sau khi còn cách mấy trăm trượng thì xuất hiện khai tình huống phân nhánh, chuyện này khiến đám người Ý Thiên cảm thấy kinh ngạc.

- Thiếu gia, đã xảy ra chuyện gì, cảm giác hơi cổ quái a.

Ý Thiên sóng mắt rung động, trầm ngâm nói:

- Đây là có người đang làm, mọi người nhớ rõ đề cao cảnh giác

Tăng tốc đi tới, Ý Thiên sáu người lóe lên rồi biến mất, qua một lát xuất hiện gần cột sáng.

Ở đây đang có một hồi hỗn chiến, hơn mười cao thủ đang đánh nhau sống chết, trong đó đại bộ phận người Ý Thiên đều biết.

Buổi sáng bên này xảy ra hai trận đại đồ sát, hôm nay hỗn chiến là nguyên nhân gì?

Nhìn kỹ thì Ý Thiên lập tức đã biết rõ xảy ra chuyện gì, bởi vì hắn nhìn thấy thân ảnh của Công Tôn Duy.

Rất hiển nhiên nhiều cao thủ hỗn chiến như vậy, khẳng định Công Tôn Duy không thoát liên quan.

Hiện trường trừ Công Tôn Duy Ngã ra, cao thủ chủ yếu là Tàn Thức U Hồn

Tông thiếu chủ Vệ Thiên Minh, Tà Thần công tử Cao Tuấn Đức, Huyền Mộc

Chân Quân, Tả Tuấn Hi, Thiên Ưng Chu Trí, Hồng Thành Sầu, Nam Cung Thừa

Chí, Phiền Thiên Thành, Tiêu Diêu Hầu Hà Hiển, Trương Tuyết, đến Thiên tôn giả, Hoàng Long chân nhân, Hoa Vô Khuyết, Ứng Thải Liên, mấy công tử.

Trong đó Tà Thần công tử Cao Tuấn Đức bên người còn mang theo Huyền Mộc

Chân Quân cùng Mạc Thương Huyền, Thiên Ưng Chu Trí cùng Hồng Thành Sầu, lần này đã dốc hết lực lượng, một đám hơn hai mươi người chết không ít.

Nam Cung Thừa Chí cùng Phiền Thiên Thành mang theo mấy cao thủ Huyền

Hoàng cùng cao cấp Vũ Hoàng, bọn họ đang hỗn chiến kịch liệt.

Tiêu Diêu Hầu Hà Hiển mang theo Trương Tuyết, Mộng Thiên Hoa, Âm Thiên

Chính, Vương Cửu bốn người và hơn hai mươi cao thủ lạ lẫm, tất cả đều là cao thủ của Huyết Phong đế quốc.

Chí Thiên tôn giả, Hoàng Long chân nhân, Vương Nhất Phi, Đường Vân Lôi,

Gia Luật Tuấn Tài, Thiên Hoa Vũ Tuấn là sáu cao thủ Hỏa Linh Thành cũng hiện thân ở đây, ý đồ bắt lấy Công Tôn Duy, cướp bí mật của Chú Kiếm

Đỉnh.

Hoa Vô Khuyết, Ứng Thải Liên các thế lực tạm thời án bin bất động, đó là bởi vì nơi này có người khiến người ta kiêng kỵ.

Đại đa số người ở đây không nhận ra, nhưng mà Ý Thiên lại nhận ra, chính là Kỳ Lân động Đông Phương Tiếu.

Trước mắt Công Tôn Duy Ngã tìm nơi nấp, rất nhiều cao thủ đều muốn bắt giữ hắn, lại không hy vọng có người nhanh chân tới trước, bởi vậy tuy hắn đặt mình trong hiểm địa, nhưng lại tạm thời không có việc gì.

Bên cạnh Công Tôn Duy Ngã có một lão giả tóc bạc, có được tu vị Thánh

Hoàng, đang toàn lực hiệp trợ Công Tôn Duy Ngã, mấy lần muốn phá vòng vây nhưng bị ngăn cản lại.

Lão giả kia Ý Thiên không biết, nhưng lời của đạo nhân đui mù cũng được nghiệm chứng là đúng bên kia là gia gia của Công Tôn Duy Ngã, Công Tôn

Đỉnh, chẳng biết lúc nào từ Huyền Hoàng tấn thăng làm Thánh Hoàng, một đường bảo hộ Công Tôn Duy Ngã, hôm nay lại lọt vào nhiều thế lực vây khốn.

Ý Thiên hơi tò mò, Công Tôn Duy Ngã hiện tại tới gần Xích Huyết Phong không kỳ quái, nhưng nếu hắn toàn lực che dấu tung tích, tại sao hôm nay lại xuất hiện ở chỗ này?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.