Ý Thiên cười to nói:
- Vô Khuyết công tử tự nhận mình là quân tử sao?
Hoa Vô Khuyết ngạo nghễ nói:
- Bổn công tử tự nhiên là người khiêm tốn, há có phải là tiểu nhân như ngươi có thể so sánh.
Ý Thiên phản bác nói:
- Tại sao ta nghe nói Vô Khuyết công tử là dâm tặc hái hoa nổi danh cả
Hỏa Linh Thành này, ngay cả phụ nữ có phu quân cũng dâm ô.
Ý Thiên nói lời này rất lăng lệ, Hoa Vô Khuyết tức giận tới mức sắc mặt tái nhợt, quát:
- Im miệng, ngươi lại dám nói hưu nói vượn, bổn công tử hôm nay không...
Ý Thiên đánh gãy lời của Hoa Vô Khuyết, giọng điệu giáo huấn.
- Quân tử muốn nên chú ý lời ăn tiếng nói của mình, quyết không thể khiến người ta mượn cớ, mất lễ tiết. Thánh nhân viết, quân tử, khiêm tốn hữu lễ, rộng lượng khai sáng.
Hoa Vô Khuyết tức giận đến mức toàn thân run rẩy, nói:
- Ngươi... Ngươi...
Ý Thiên hờ hững cười lạnh, không rãnh quan tâm tới, nhìn qua Ứng Thải Liên, lập tức quay người rời đi.
Hoa Vô Khuyết phất tay định ngăn lại, nhưng bị Ứng Thải Liên ngăn cản.
Nhìn qua đoàn người Ý Thiên nghênh ngang rời đi, Hoa Vô Khuyết không cam lòng nói:
- Vì sao ngươi thả bọn chúng rời đi, chẳng lẽ ngươi thực vừa ý Nam Cung Phi Vũ hay sao?
Ứng Thải Liên trừng Hoa Vô Khuyết, khẽ nói:
- Ngươi đang bị hắn làm hồ đồ, người này giữ lại còn có trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1868745/quyen-6-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.