Vật ấy rơi vào trong Phủ nguyên soái đoán chừng đã không ít năm rồi, nhưng Dương Mục lại thờ ơ, rất nhiều người đều cho rằng Dương Mục trước đó không biết tác dụng của Vi Tinh Bàn.
Nhưng hiện tại từ trong lời của Công Tôn Duy Ngã nghe ra, trong đó thì ra có nguyên nhân khác.
- Ngươi dường như rất hiểu Vi Tinh Nghi ah, chuyện này có quan hệ tới Đúc Kiếm Đỉnh sao?
Cân nhắc một lát, Ý Thiên hỏi trọng điểm.
Công Tôn Duy Ngã nhìn bầu trời đêm, thần sắc hơi thương cảm, nói:
- Đúc Kiếm Đỉnh cùng Vi Tinh Nghi chính là chìa khóa tổ hợp mở ra Vô
Biên Hoang Thành, cả hai chúng nó thiếu một thứ cũng không được. Thời đại Công Tôn thế gia chúng ta chưởng quản Đúc Kiếm Đỉnh, tự nhiên hiểu nội tình trong đó. Tối nay ta tìm ngươi đến chính là niệm ngươi lúc trước có ân với ta, muốn nói cho ngươi biết chuyện này, hy vọng ngươi không nên bị cuốn vào trong đó.
Ý Thiên không có đáp lời, lẳng lặng lắng nghe.
- Vô Biên Hoang Thành vốn là một kiện thần khí, đáng tiếc bị trọng thương rơi xuống Vân Hoang đại lục. Kiện thần khí này rất đặc biệt, được xưng là có động thiên khác, có càn khôn khác, cho nên vô cùng lớn nhưng lại vô cùng bé. Vô cùng lớn là trong Vô Biên Hoang Thành có một thế giới to lớn, vô cùng vô tận, không có giới hạn. Vô cùng bé thì Vô
Biên Hoang Thành còn nhỏ hơn cả hạt bụi cả ngàn vạn lần, nhỏ tới cực hạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1868715/quyen-5-chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.