Chợt lóe rồi biến mất, Ý Thiên kéo Lan Hinh, trong nháy mắt ngay tại rất nhiều căn nhà thấp bé, tìm được một gian miếu thờ nho nhỏ.
Miếu thờ này nhìn qua đã trải qua không ít tuế nguyệt, đã vô cùng cổ xưa, trống rỗng, lộ ra một cỗ khí tức hoang vu, tĩnh mịch.
Ý Thiên đứng ở ngoài miếu thờ, ngẩng đầu nhìn tấm bảng nghiêng lệch trên cửa miếu, lờ mờ có thể thấy được ba chữ "Quy Tịch Tự”.
Phát hiện này làm cho Ý Thiên cảm thấy khiếp sợ, hai chữ Quy Tịch là trùng hợp, hay là có huyền cơ khác?
Linh bút Quy Tịch xuất hiện sớm nhất ở trong tay Nam Cung Hoa Nghị, đáng tiếc lại không có ai biết, hắn chiếm được từ chỗ nào.
Hôm nay, Phi Vân Thành đột nhiên xuất hiện một gian Quy Tịch Tự, hai chữ Quy Tịch là phật gia thuật ngữ, hay là ám chỉ linh bút Quy Tịch?
"Thiếu gia cảm thấy tên chùa miếu có chút quái dị, cùng tên với cây bút của thiếu gia?”
Lan Hinh cũng phát hiện chữ trên tấm bảng, nhịn không được nhẹ giọng hỏi.
Ý Thiên không rõ hai chữ Quy Tịch trên tấm bảng đại biểu cho hàm nghĩa gì, hắn không vội kết luận, sau một lát trầm mặc, kéo bàn tay Lan Hinh, đi vào trong miếu.
Đây là một gian miếu thờ rất nhỏ, ngoại trừ một cái miếu đường cũ nát không chịu nổi ra, phần diện tích còn lại không lớn hơn một sân nhỏ.
Ở cửa ra vào miếu đường, một người đang ngồi tóc dài che mặt, nhìn không ra diện mạo cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1868586/quyen-4-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.