Mông Ngao hư ảnh một kích thất bại, lập tức phóng lên trời trên xuống, tốc độ nhanh e rằng vô pháp miêu tả, trong nháy mắt lại tới trước mặt Ý Thiên và Tiêu Minh Nguyệt.
"Đây là cái quỷ gì, có thể phong kín cả không gian?"
Thanh âm Mông Ngao có chút nôn nóng, hiển nhiên Hồng Vân Tráo tạo ra áp lực tâm lý cực lớn đối với hắn.
"Cái này ngươi không cần phải biết, vận mệnh của ngươi là chết ở trên tay của ta."
Ý Thiên thanh âm lãnh khốc mà bá đạo, cực kỳ tự tin.
Tiêu Minh Nguyệt đưa lưng về phía Mông Ngao, nhanh chóng sửa sang lại quần áo, trên khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng, đó là xuân triều Ý Thiên lưu lại cho nàng.
Thẹn thùng muốn nổi giận liếc Ý Thiên, Tiêu Minh Nguyệt tâm tình cực kỳ phức tạp, nói khẽ: "Kế tiếp liền giao cho ngươi, cẩn thận một chút."
Ý Thiên không dám đối mặt ánh mắt Tiêu Minh Nguyệt, trầm giọng nói: "Ta sẽ dùng cái chết của hắn để đền bù cho ngươi."
Mông Ngao khinh thường nói: "Cuồng vọng, bằng ngươi một cái Tôn, ngươi có thể giết được ta sao?"
Ý Thiên lãnh đạm nói: "Giết ngươi một chiêu là đủ rồi, ngươi liền trợn to mắt chó xem cho rõ."
Ý niệm vừa động, Hồng Vân Tráo tự động thu nhỏ lại cũng lập loè nhàn nhạt hồng quang mang hư ảnh Mông Ngao rõ ràng hiển hiện ra.
Ý Thiên cong ngón búng ra, linh bút kinh hiện, Quy Tịch toàn thân lập loè lục sắc tia sáng, đang nhanh chóng thành lớn, tản mát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1868573/quyen-4-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.