Nay Ý Thiên đối mặt cảm tình, mặc dù phần cảm tình này vốn không thuộc về chính mình, nhưng cũng làm cho hắn lành hội được tư vị trong đó. 
Lần đầu tiên, Ý Thiên bởi vì tình yêu mà cảm thấy chua xót, đây là quá trình trải qua hồng trần không thể tránh. 
Chua ngọt mặn đắng, đời người tất trải qua. 
Hồng trần luyện tâm, bách luyện thành tinh. 
Đây là lựa chọn của Ý Thiên, nhất định không thể trốn tránh. 
Khi hắn quyết định bắt đầu từ đầu, tất cả cái này đã sớm định sẵn. 
Bạch Phong không biết khi nào đem ánh mắt chuyển qua trên người con trai, nhẹ giọng nói: “Duyên đến duyên đi, mệnh do trời định, rất nhiều chuyên cũng không phải do ngươi.” 
Sóng mắt Ý Thiên khẽ động, lập tức khôi phục bình tĩnh, lạnh nhạt nói: “Cái này đối với ta mà nói chỉ là một cái quá trình.” 
Sắc mặt Từ Nhược Hoa khẽ biển, buồn bã nói: “Vẻn vẹn chỉ là một cái quá trình sao?” 
Ý Thiên tránh đi ánh mắt u oán đó của Từ Nhược Hoa, ngẩng đầu nhìn phía chân trời, nhẹ giọng nói: “Đối với ta mà nói, một cái quá trình chính là một cái ấn ký.” 
Từ Nhược Hoa chất vấn: “Những ấn ký này đối với ngươi mà nói, có ý nghĩa gì?” 
Ý Thiên lắc đầu nói: “Ta nói không rõ, có lẽ ta còn quá trẻ.” 
Bạch Phong thấy không khí có chút không thích hợp, vội vàng nói tránh đi: “Phi Vũ, Huyết Sâm này dược hiệu mạnh mẽ, cha ngươi cần bao lâu mới có thể tiêu hóa hấp thụ?” 
Thấy Bạch Phong mở miệng, Từ Nhược Hoa thầm than 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1868445/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.