Chương trước
Chương sau
Vô số quang ảnh màu đen dung hợp lại với nhau, tạo ra một sát linh cao lớn, khủng bố, âm sâm, tà ác. Đôi mắt ám hồng lóe lên quang mang quỷ dị, truyền ra ý niệm tình thần nhiếp hồn đoạt phách, ý đồ hủy diệt ý thức của Ý Thiên, hủy diệt nguyên thần của hắn, làm cho hắn tử vong.

Đối mắt với sát linh cao lớn tà ác này, hai mắt Ý Thiên bị một tầng thủy vụ che kín, giống như hai tuyền qua đang liên tục biến hóa.

Ở giữa Ý Thiên và sát linh kia, hàng trăm vạn đạo niệm lực vô hình đang xuyên qua hư không, bay về phía Ý Thiên.

Niệm lực vô hình này giống như một bàn tay, không ngừng uốn lượn xung quanh, giống như muốn quấn quanh Ý Thiên.

Niệm lực vô hình này người ngoài không thể nhìn thấy, chỉ mình Ý Thiên có thể thấy mà thôi, cũng có thể lập tức nắm được tần suất dao động của môi đạo niệm lực cùng với hướng đi của chúng.

Tất cả mọi việc nói thì dài dòng, thế nhưng lại nhanh như điện xét.

Ngay khi Liễu Như Nguyệt đang toàn tâm toàn ý tham ngộ bí ảo trong Thiên Nguyệt Anh thì Ý Thiên cũng động tâm niệm, một sợi tóc của hắn đột nhiên bay lên, quấn quanh người Liễu Như Nguyệt, chỉ trong nháy mắt đã bọc cả người nàng ta vào bên trong , chỉ còn một mình Ý Thiên ở bên ngoài.

Sau khi đưa Liễu Như Nguyệt vào trong vòng bảo hộ, toàn bộ tóc của Ý Thiên đột nhiên dài ra, cắm thẳng vào trong hư không, cùng lóe lên hào quang cực kỳ yêu diêm.

Cùng lúc đó, hai mắt của Ý Thiên cũng toàn đầy vi quang, mỗi một đạo vi quang đều là ý niệm, đều có tần suất khác nhau, trực tiếp từ mắt tỏa ra khắp nơi.

Niệm lực vô hình này dùng tần suất kinh người trăm vạn lần thay đổi một giây, không ngừng biến hóa giữa hư không, tạo ra vô số kết giới niệm lực vô hình, đối kháng với ý niệm tình thần do sát linh phát ra.

Đây là một trận đầu không thể nhìn được, cho dù có người đứng xem ở bên cạnh thì cùng cần có tu vi cảnh giới rất cao, nếu không không thể nhận ra huyền diệu trong đó.

Lúc này, thiên cẩu thực nguyệt đã đạt tới cường độ mạnh nhất, cả Vân Hoang đại lục chìm vào trong hắc ám, lực lượng hôn loạn tràn ngập trong thiên địa, làm cho thế nhân có một cảm giác trước nay chưa từng

Trong Thiên Nguyệt Động, tất cả các huyệt động đều đã bị hủy diệt, hóa thành bụi phấn, chỉ còn có Ý Thiên đang đối kháng với lực hủy diệt này, chưa bị nó tiêu diệt mà thôi.

Thế nhưng sau khi Ý Thiên trải qua Thiên Nguyệt Động, hình thái sinh mệnh đã có thay đổi, đạt tới một loại mà ngay cả hắn đều không nói rõ, giống như đã bất tử bất diệt.

Chính vì vậy mà Ý Thiên bây giờ còn chưa hiểu rõ nhân sinh là gì?

Mặc dù hắn có lực lượng huyền bí, thế nhưng hắn vân chưa tìm được mục tiêu cho cuộc đời mình.

Lúc này, lực hủy diệt do thiên cẩu thực nguyệt tạo ra đã xuất hiện ở trung tâm của Thiên Nguyệt Động. Ý Thiên vốn có thể né tránh, thế nhưng tâm lý không có gì làm cho hắn thản nhiên đối mặt tất cả, vì thế nên có ứận đối kháng này.

Ý chi sở cập, tùy tâm sở dục.

Trong lòng Ý Thiên xuất hiện ý niệm muốn phản kháng, ngoài thân tất nhiên sẽ xuất hiện hào quang phòng ngự.

Từng tầng từng tầng ánh sáng chồng chéo lên nhau, xen kẽ lân nhau, số lượng đạt tới hơn mười vạn đạo.

Mỗi một tầng phòng ngự lại có tần suất khác nhau, liên tục biến hóa, vĩnh viên không dừng lại, tạo ra một hàng phòng ngự cực kỳ nghiêm mặt, khó thể có tưởng tượng nổi.

Sát linh chính là do lực hủy diệt tạo ra, hội tụ toàn bộ các loại lực tàn phá, có uy lực hủy diệt, phá hủy vạn vật cực kỳ khủng bố.

Nếu không phải hình thái sinh mệnh của Ý Thiên đã có thay đổi thì không thể chống đỡ được loại lực lượng khủng bố này, đã sớm hình thần câu diệt rồi.

Một tiếng gầm vang, kinh lôi thiên hạ.
Ngạo Ngạo Thiên Môn Group
THIÊN THÀNH Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Hào quang trên người sát linh lóe lên, mỗi một lần lóe lên thể hiện tần suất ít nhất thay đổi trăm vạn lần, mà mỗi một lần thay đổi tần suất là một lần biến hóa khác nhau, làm người khác không thể hiểu rõ, do đó không thể phòng ngự, phải chết dưới lực hủy diệt này.

Mắt Ý Thiên bắn ra một đạo tinh quang, tần suất ý niệm tăng lên gấp trăm lần, làm cho hắn lại một lần nữa hiểu rò được cái lực hủy diệt này.

Tâm niệm thay đổi, chỉ trong nháy mắt, Ý Thiên phát ra tám ư ăm ba mươi lăm vạn sáu nghìn tám trăm chín mươi sáu đạo ý niệm, tần suất của mỗi một đạo ý niệm đạt tới bảy trăm bốn mươi tám vạn chín nghìn sáu trăm lần.

Đợt nguyên lực chấn động cao tốc khổng lồ này ngăn lại lực hủy diệt của sát linh, không ngừng va chạm, chỉ trong tích tắc đã giao phong hơn trăm vạn lần, làm cho cả hư không cũng nổ ra một đại động, thời không tán loạn.

Tốc độ cực kỳ nhanh, vượt qua cả sự thay đổi tư duy của con người.

Trong tích tắc này, Ý Thiên và sát linh trông có vẻ bình tĩnh, ư ên thực tế đã giao phong vô số lần, tạm thời vân ở mức giằng co.

Bên ngoài Ý Thiên, hư không thu nhỏ bị tuyền qua trong lòng bàn tay hắn thôn phệ, vỡ vụn, phân giải ra thành nghìn vạn mảnh.

Lúc đó, quang hóa lóe lên xung quanh Ý Thiên, nổ mạnh không ngừng tạo ra quang mang chói mắt, làm cho cả không gian đều bị cường quang bao phủ, không thể mở được mắt.

Nhắm hai mắt, khóe miệng Ý Thiên nhếch lên, mỉm cười kỳ dị. Ý thức của hắn trở nên vô cùng nhạy cảm, toàn bộ biến hóa bên ngoài đều được đưa vào trong nào, ngay cả việc một hạt bụi sau khi bị chấn nát hóa thành bao nhiêu mảnh hắn cùng có thể nhận ra.

Cảm giác đó rất kỳ diệu, giống như thế giới bị phóng đại lên vô số lần, cho dù vật có nhỏ đến thế nào cũng có thể thấy rõ ràng, tất cả quỳ tích vận động đều không thể thoát khỏi mắt của Ý Thiên.

Dưới trạng thái đó, sự vật cho dù biến hóa nhanh đến thế nào thì cùng bị chậm lại nghìn lần, vạn lần, không thể nào che giấu được.

Thiên nhân hợp nhất, vạn vật hiển hóa, thiên địa căn nguyên, kí thì biến hóa. (Người với trời hợp nhất, vạn vật đều lộ ra. Căn nguyên của thiên địa, cũng chính là biến hóa)

Đây là một loại cảnh giới, có thể lĩnh ngộ trong nháy mắt, cùng có thể vĩnh viên không thể lĩnh ngộ được.

Ý Thiên bây giờ đã lĩnh ngộ được ảo diệu trong đó, thế nên hắn mới mỉm cười.

Thế nhưng nụ cười của Ý Thiên chỉ hiện ra trong tích tắc.

Tích tắc sau, thân thể Ý Thiên nổ tung cùng sát linh, cả hai cùng hóa thành bụi, biến mất trong hư không vỡ nát, không biết biến đi đâu.

Thiên cẩu thực nguyệt, ăn mòn tứ phương.

Thiên Nguyệt Động có liên quan đến mặt trăng, trong thời khắc thiên cẩu ăn mất mặt trăng, cả Thiên Nguyệt Động đều bị hủy diệt, biến mất khỏi nhân gian.

Lúc đó, Thiên Nguyệt Phong chấn động kịch liệt, trải qua một thời gian rất dài, đến khi cả ngọn núi thấp xuống trăm trượng mới dừng lại.

Thiên Nguyệt sơn trang ở giữa sườn núi cùng bị ảnh hưởng rất lớn. Thế nhưng thiên tai không bằng nhân họa, Thiên Nguyệt Động bị hủy diệt, Thiên Nguyệt sơn trang cùng phải đón nhận một trận hủy diệt cuồng phong.

Biến hóa như vậy, Ý Thiên không biết, cũng không quan tâm.

Thế nhưng Liễu Như Nguyệt dù rất muốn biết, thế nhưng cùng biến mất cùng với Ý Thiên.

Trong khoảnh khắc Thiên Nguyệt Động bị phá hủy, Ý Thiên giao chiến với sát linh, hóa thân của các loại lực phá hoại.

Đối kháng liên tục, giằng co dừ dội, tạo ra vô số vụ nổ hủy diệt.

Sau khi tích lũy đến một mức độ nhất định, lực hủy diệt phá nát hư không, thay đổi phép tắc thời không, cuốn luôn cả Ý Thiên vào trong thời không loạn lưu, không biết đi về đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.