Nhìn Ý Thiên, ánh mắt Liễu Như Nguyệt lộ vẻ kỳ dị, hỏi nhỏ: "Rốt cuộc ngươi là ai ?"
Ý Thiên lắc đầu nói: "Ta không biết, ta chỉ có trí nhớ của gần một năm nay. Tất cả những việc trước kia, ta hoàn toàn không biết."
Liễu Như Nguyệt trầm mặc một hồi, hỏi tiếp: "Vậy tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"
Ý Thiên lạnh lùng nói: "Ta tiến vào Thiên Nguyệt Động trước ngươi. Khi ta rời khỏi thì ngươi mới bắt đầu vào. Hồi nãy là do ta cảm ứng được khí tức của ngươi, biết ngươi có nguy hiểm, thế nên ta mới quay lại."
Liễu Như Nguyệt nhìn vào hai mắt Ý Thiên, hỏi: "Vỉ sao quay lại?"
Ý Thiên thản nhiên đáp: "Ta không biết. Có thể là thiên ý, bởi vì đột nhiên có một lực lượng đưa ta đến bên cạnh ngươi. Cuộc đời ta rất lạ, ta đang chờ một người. Nàng ta là người thân nhất của ta, biết hết quá khứ của ta."
Hai mắt Liễu Như Nguyệt khẽ chớp, than nhẹ: "Thiên ý? Nhân duyên trời định, ra là như vậy. Người mà ngươi chờ là ai?"
Ý Thiên nhìn Liễu Như Nguyệt, nhìn ánh mắt của nàng, trong lòng biết nàng ta sẽ không làm gì bất lợi với mình, do đó cũng không giấu diếm.
"Ta đang chờ Thu Diệp. Trong ký ức của ta, nàng ta là người thân nhất của ta."
Liễu Như Nguyệt hỏi: "Người thân nhất? Nàng ta ở đâu?"
Ý Thiên lắc đầu nói: "Ta không biết. Ta có thể cảm ứng được khí tức của nàng ta, thể nhưng không biết nàng ta ở đâu."
Trong lúc nói chuyện, thương thể của Liễu Như Nguyệt nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thanh/1868403/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.