Một con bạch điểu cực lớn vẫy cánh ở không trung, thân thể nó dài chừng năm thước, bộ lông toàn thân màu trắng từng cọng dựng đứng, dưới ánh trăng như từng đống lửa màu trắng, móng sắc như lưỡi câu, hàn quang lập lòe, lúc này đang phẫn nộ nhìn nàng, trong miệng phát ra từng tiếng hót cảnh cáo cùng phẫn nộ chói tai. 
Toàn thân Diệp Ngưng Tuyết phát run, trợn tròn đôi mắt sợ hãi, ôm quả trứng màu trắng từng bước lui về sau, lại trước sau vẫn không buông xuống. 
Tiếng hót của Thiên Liên Điểu đợt sau càng thánh thót hơn đợt trước, nó tính tình ôn hòa, chưa từng đả thương người, cho dù là con người nhỏ bé đã xúc phạm cấm kỵ lớn nhất nó, nó trước tiên vẫn phát ra cơ hội cảnh cáo cho nàng. Sau ba lần cảnh cáo, nàng lại ôm quả trứng càng lúc càng chặt, kích thích điểm nhẫn nại cuối cùng của nó. 
- Cầu xin ngươi… tặng quả trứng này cho ta được không, ca ca cần nó, ta không thể không có ca ca. –Diệp Ngưng Tuyết vừa van xin vừa lui về sau, trong nỗi sợ hãi sâu sắc lại là sự cố chấp càng sâu hơn. 
- Ta tên Diệp Ngưng Tuyết… Sau này ta nhất định sẽ thường xuyên thăm ngươi, cùng ngươi chơi đùa… Mang cho ngươi thật nhiều thứ ngon, ngươi tặng nó cho ta được không… Ta thật sự rất cần nó. 
- Ta biết nó là tiểu bảo bảo của ngươi… Ta là một kẻ rất ích kỷ, ta không thể không có ca ca. Cầu ngươi tặng nó cho ta được không… 
Thiên thú có trí thông minh rất cao, nhưng thông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than/61997/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.