Chương trước
Chương sau
"Thì ra, nhiều thuốc nổ cũng có thể tạo ra kỳ cảnh như vậy, ha ha." Tà Đế tùy ý cười cười. Viêm Thiên Uy bên cạnh hắn lại toàn thân cứng đờ, mà Viêm Cung Lạc thì mặt mũi trắng bệch, nếu như tới gần sẽ nghe thấy trong miệng hắn đang lẩm bẩm: "Mẹ ơi mẹ ơi. Đáng sợ quá. Đây là cái thứ gọi là thuốc nổ mà chủ nhân khi đó sai làm ư?"

Chế tác thuốc nổ rất đơn giản, tài liệu cũng có thể tìm thấy rất dễ, mà trên thế giới này lại vẫn chưa có cái thứ thuốc nổ này, Đối với bọn họ mà nói, sự nổ tung đáng sợ giống với một hiện tượng siêu tự nhiên nghịch thiên hơn.

Bảo tàng của Thiên Long quốc Thái tổ hoàng đế một năm trước Diệp Vô Thần và tộc nhân của Viêm Thị khi rời khỏi Đoạn Hồn uyên đã tìm được rồi, nếu không có tài phú lớn như vậy, bọn họ làm sao có thể trong thời gian ngắn xây dựng được một thế lực chặt chẽ và mạng lưới tình báo như vậy. Thành tựu của bảo tàng Thái tổ hoàng đế không phải là Thiên Long quốc mà là Tà tông.

Cũng vào lúc đó, kế hoạch diệt Bắc Đế tông đã hình thành trong đầu Diệp Vô Thần, bốn chữ - hôi phi yên diệt!

Bắc Đế tông Hiện giờ đã hóa thành tro bụi. Trong đó có bao nhiêu người may mắn còn sống, hắn không biết được, nhưng có thể xác định, mấy người mạnh nhất của Bắc Đế tông, bao gồm Viêm Đoạn Hồn, Viêm Thiên Ngạo, Viêm Thiên Hùng, bọn họ đứng gần nhất, không thể có khả năng trốn thoát.

Một năm trước, thực lực của Diệp Vô Thần còn khá yếu đuối, mà nếu dựa vào thực lực của Tà tông lúc ấy để đánh bại Bắc đế, cho dù có thể thi cũng lưỡng bại câu thương. Huống chi, bọn họ dù sao cũng là người chảy trong mình dòng máu của Bắc Đế, không nên tàn sát lẫn nhau. Thế là, hắn nghĩ là mượn thứ khác để diệt Nam Hoàng tông.

Nam Hoàng tông và Bắc Đế tông, hai thế lực mạnh nhất trên Thiên Thần đại lục, ngàn vạn năm không ai lay động được, không ai trêu vào được. Mà Diệp Vô Thần sau khi quyết định tiêu diệt bọn họ, cái nghĩ đến lại rất điên cuồng - đó là không phí một binh một tốt.

Nơi căn nguyên của Nam Hoàng bị diệt, là bị Tuyệt Thiên mà hắn dẫn tới tiêu diệt, Tà tông chưa phải xuất động một người nào.

Hiện giờ, nơi căn nguyên của Bắc Đế tông cũng bị diệt, vụ nổ kinh thiên đó đủ để cho nơi đó hoàn toàn hóa thành tro bụi. Tà tông vẫn không xuất động một người nào. Đó là Bắc Đế tông dưới sự tính kế của Diệp Vô Thần hí hửng đi tìm căn nguyên tai họa, sau đó thì hưng phấn mang về.

Trong hơn một ngàn cái thùng vàng đó, chất đầy hoàng kim châu báu chỉ có mười mấy cái, còn lại toàn bộ đều chứa thuốc nổ, hơn nữa là thuốc nổ cực mạnh. Hơn một ngàn thùng thuốc nổ, vụ nổ sinh ra vô cùng dữ dội khủng bố.Chỉ sợ cho dù là Tuyệt Thiên lúc trước muốn hoàn toàn chống đỡ được cũng phải bị thương trên trình độ nhất định. Tuy rằng thùng chứa châu báu chỉ có mười mấy cái, nhưng vị trí đặt của những thùng này đã được Diệp Vô Thần tính toán rất kỹ càng, đặt chúng ở những vị trí tuyệt diệu nhất. Mấy cái rương mà Bắc Đế tông mở ra, toàn bộ là trong mười mấy cái đó. Hơn nữa bọn họ vì sợ tiết lộ phong thanh cho nên vận ra ngoài với thời gian nhanh nhất, căn bản không thể mở ra toàn bộ để xem.

Diệp Vô Thần mặc dù ở dưới sự trợ giúp của thủy linh châu có lực lượng khủng bố, nhưng hắn vẫn quyết định dùng phương pháp này để diệt Bắc Đế tông. Lực lượng của hắn tuy rằng vô cùng vô tận, nhưng không có nghĩa là vô địch. Trừ kiêng kị trận pháp của Bắc Đế ra, Nam Hoàng tông cũng có con bài tẩy đáng sợ, Bắc Đế tông há lại không có. Nhưng rốt cuộc là gì thì hắn cũng không biết, Viêm Thiên Uy cũng không biết, bọn họ dữ thế cách tuyệt cả trăm năm, tiền bối vì tránh tiếng mà không nhắc tới với bọn họ. Cho nên, hắn sẽ không mạo hiểm, chiếu theo kế hoạch liên hoàn lúc trước, từng bước dụ Bắc Đế tông vào.

Mà kế hoạch diệt bắc này vốn từ lâu đã có thể thực thi, chỉ vì hắn vẫn lo lắng Viêm Chỉ Mộng còn ở trong Bắc Đế tông cho nên mới kéo dài đến nay, sau khi từ tuyết nữ cung trở về, hắn không thể chờ đợi được nữa, vì Tư Thần được sinh ra mà oán hận khiến hắn hận không thể khiến Bắc Đế tông lập tức hôi phi yên diệt, không còn tồn tại nữa.

"Viêm Đoạn Hồn, người ở dưới suối vàng có biết thì cũng đừng oán hận ta, bởi vì người giết chết các ngươi chính là là các ngươi." Diệp Vô Thần lạnh lùng cười.

Về phần các thế lực của Bắc Đế tông rải khắp thiên hạ, vào giờ khắc này đã trở thành năm bè bảy mảng, đối phó chắc cũng dễ như trở bàn tay.

"Chủ... Chủ nhân, Thuốc nổ này chế tác thế nào vậy? Ta hình như quên rồi." Viêm Cung Lạc vẻ mặt quái dị, trông ngóng nói. Hắn mơ hồ nhớ rõ lúc trước bảo hắn đi góp nhặt đại lượng lưu hoàng và quặng nitrat kali gì đó, sau đó hỗn hợp lại với nhau, tạo thành thứ này. Bọn họ lúc ấy không biết sự đáng sợ thứ này, thường thường tùy ý ném đi ném lại, hiện tại nhớ lại, hắn không khỏi rùng mình sợ hãi.

"Thứ này tốt nhất là ít dùng thôi. Khi không cần thiết thì cố gắng đừng dùng." Diệp Vô Thần nói.

Viêm Cung Lạc lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Mây nấm ở đằng xa cũng bắt đầu tan đi, nhưng tiếng nổ và khói bụi vẫn mang tới sự chấn hám, khiến mọi người ở thành trấn phía bắc Mê thất chi địa thất thần rất lâu. Nếu lúc này tới chỗ của Bắc Đế tông, sẽ phát hiện trong sương khói tràn ngập, vị trí trung tâm là một cái hố lớn khiến người ta nhìn mà líu cả lưỡi. Chung quanh, trừ phế tích và cây cối thất linh bát lạc ra, phía trên mặt đất căn bản không tìm thấy một khối thân thể hoàn chỉnh nào.

" Chủ nhân, có cần đi xác nhận chút không?" Viêm Cung Lạc cẩn thận hỏi

"Không cần. Cho dù còn sống sót thì các ngươi cũng có thể dễ dàng tìm được." Diệp Vô Thần lắc đầu hồi đáp. Uy lực của thuốc nổ lớn cỡ nào thì hắn biết rất rõ. Nổ hủy một Bắc Đế tông còn có chút quá liều lượng.

" Phân bố của thế lực khác của Bắc Đế tông tra xét thế nào rồi?" Diệp Vô Thần hỏi.

"Được tám chín phần mười rồi." Viêm Thiên Uy trả lời

"Có thể thu thì thu, nếu không thể thì phế đi viêm hồn quyết của bọn họ, đừng giết họ." Diệp Vô Thần tùy ý nói, hiển nhiên, hắn không để thế lực ngoài nơi trung tâm này vào mắt. Nói xong, thân thể hắn khẽ chuyển, biến mất trong một đạo bạch sắc quang mang.

Trong nháy mắt rời đi đó, hắn mơ hồ nghe thấy từ phía rất xa truyền tới một tiếng đã thú gầm gừ. Tiếng gầm gừ đó rất xa, cũng chỉ nghe thấy loáng thoáng.

Thực lực của hắn sau khi tăng lên tới tầng thứ năm của Vô Thần quyết, năng lực của Hương Hương cũng theo đó mà tăng vọt, không có mấy người biết, trên người Tà Đế còn cất giấu một thần thú hệ không gian. Hiện giờ Hương Hương đã có thể liên tiếp mấy lần di động xác định địa điểm với cự ly cực xa. Nếu không phải trọng lượng số lượng di động mỗi lần của nàng ta hữu hạn, hắn cũng không ngại trực tiếp truyền đống thuốc nổ đó tới Bắc Đế tong. Mà Kiếm thần chỉ hoàn trong tay thì không thể một lần bỏ xuống toàn bộ. Mà cho dù có thể, hắn cũng không thể làm như vậy. Bởi vì Hương Hương lúc trước trong thời gian ngắn chỉ có thể di động khoảng cách xa một lần, hắn cho dù dùng Kiếm thần chỉ hoàn dẫn nàng ta tới Bắc Đế tông, khi thuốc nổ nổ thì ngay cả nàng ta cũng bị kéo vào.

Cho nên, để chỗ thuốc nổ này làm thế nào xuất hiện ở Bắc Đế tông cũng khiến Diệp Vô Thần phí chút đầu óc, cuối cùng hắn rất âm hiểm lựa chọn để chính bọn họ tự vận chuyển về hang ổ của mình, do đó từ cướp mộ của Thiên Long Thái tổ hoàng đế, đến phát tán tin tức, rồi đến bán đấu giá... lòng vòng mấy vòng.

Nhìn vị trí mà hắn lúc trước đứng, ánh mắt của Viêm Thiên Uy trở nên cực kỳ phức tạp. Nam Hoàng tông vì hắn mà trong một ngày hóa thành phế tích, Bắc Đế tông cũng vậy. Thiên hạ lập tức sẽ biết nơi căn nguyên của Bắc Đế tông cũng bị diệt như Nam Hoàng tông, nhưng không có ai biết rốt cuộc bị diệt như thế nào.

Thiên hàng thần phạt.... Thần phạt... Thần...

Truyền thuyết của Tổ tiên và huấn ngôn của tổ tiên cũng không sai, mà thần phạt do Nam Hoàng và Bắc Đế ruồng bỏ sứ mệnh cũng không do thần đánh xuống, mà là từ một người.

Hay là...

Người này thật ra chính là thần.

Gừ!

Một tiếng gầm rú đến từ phía nam xa xôi, thanh âm rất nhỏ khiến Viêm Thiên Uy chấn động. Lúc trước, hắn chưa từng nghe thấy tiếng gầm như vậy, nó không thể thuộc về bất kỳ một loại dã thú nào mà hắn biết.

Gừ!

Gừ!

Thanh âm vẫn rất xa, nếu không phải tu vi của Viêm Thiên Uy cực cao, hắn căn bản không có khả năng nghe được thanh âm còn cách rất xa này. Viêm Thiên Uy nhíu mày, ngưng tụ tinh thần, tập trung lực cảm tri của mình tới nơi phát ra thanh âm, cố xem phát hiện được gì. Từ từ, hắn bắt đầu cảm nhận được một cỗ khí tức nổi giận đến từ phía nam xa xôi. Mơ hồ, cỗ khí tức này bắt đầu tiến về phía hắn.

Đó là một loại khí tức tựa hồ rất quen thuộc, hắn từng ở đâu đó cảm nhận được rồi.

Phía nam?

Phía nam Mê thất chi địa? Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net

Viêm Thiên Uy hoảng sợ biến sắc, hắn cuối cùng cũng nhớ được mình từng ở đâu cảm thụ khí tức này. Lúc trước khi hắn lần đầu bước vào phía nam Mê thất chi địa, chính là bị cỗ khí tức này cảnh cáo, bắt buộc phải lui lại, không dám tiến vào nữa, bởi vì hắn căn bản không thể chống lại được sự uy áp vô cùng đó, lúc này, trong đầu hắn trong nháy mắt hiện ra ba chữ "siêu cấp thần"

Là nó! Vụ nổ vừa rồi đã kích động tới siêu thần thú ẩn náu ở Mê thất chi địa.

Phía tây Thiên Long quốc

Diệp Nộ, Diệp Uy, các ngươi cuối cùng cũng đến rồi." Nhạc Hám Đông Nhận được tin tức mắt sáng rực, ngay cả sự mỏi mệt và uất ức trong lòng đều bị ý chí chiến đấu cuồng nhiệt thay thế. Tên của Diệp Nộ uy chấn đại lục, thanh danh của Uy Long tướng quân trong vài năm gần đây cũng bắt đầu vang vọng, Diệp gia mấy đời không có hạng tầm thường, hắn một mực mong mỏi có một ngày có thể được gặp Diệp gia trên chiến trường

Ái nữ Nhạc Tư Kì đã bị bắt cóc gần hai tháng, Nhạc Hám Đông mang hi vọng mong manh tìm kiếm rất lâu rồi, nhưng không thu hoạch được gì, cả ngày thở dài thở ngắn, lấy rượu tiêu sầu. Hắn tuy rằng không dám thừa nhận, nhưng tiềm thức đã nói cho hắn biết nữ nhi tất nhiên đã gặp chuyện không may, cho dù còn sống ở nhân dan thì ắt cũng gặp phải lăng nhục. Vì mất đi nữ nhi, hắn mới hiểu được tư vị đau khổ khi tình thân bị chia lìa.

Sau khi nhận được mệnh lệnh bắt đầu chiến sự của Phong Liệt, hắn nắm giữ ấn soái chinh đông, trở thành đại thống lĩnh của quân, hy vọng có thể phát tiết nỗi bi thương trên chiến sự.

"Nhạc tướng quân, căn cứ vào tin đồn không đáng tin, hôm qua khi Diệp Nộ tới Tây Lô thành từng chia năm vạn quân tới Vân Hoa thành, người mang binh là một nữ tướng, tuổi hình như chưa quá hai mươi." Tướng sĩ dưới trướng Nhạc Hám Đông báo cáo.

"Nữ tướng ư?" Nhạc Hám Đông hơi ngạc nhiên, sau đó lông mày nhíu lại: "Với sự tinh minh của Diệp Nộ, giao một phần trọng nhiệm lên người một nữ tử, chắc không chỉ là một loại lịch luyện. Nữ tử này, tuyệt đối bất phàm. Tận hết khả năng tra rõ lai lịch của ả, tùy thời quan chú động tĩnh phía Vân Hoa thành. Tốt nhất truyền thư bảo bọn họ chớ có khinh thường. Đừng quên nỗi nhục năm đó trăm vạn quân của Đại Phong quốc ta đã bị ba mươi quân của Thiên Long quốc đánh lui."

"Vâng!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.