Tuyết Phi Nhan lại gần, ánh mắt dao động trên mặt Ngưng Tuyết: 
- Tỷ tỷ không biết lừa người, nếu trên mặt tiểu muội muội không có vết thương nhất định sẽ càng xinh đẹp hơn tỷ tỷ. 
Nàng vươn tay tới, chạm vào vết sẹo trên mặt Ngưng Tuyết. Ngưng Tuyết chớp chớp mắt không cự tuyệt. Lại nghe Diệp Vô Thần nói: 
- Đa tạ ý tốt của cô. Chỉ là vết thương trên mặt Ngưng Tuyết không phải vết thương tầm thường, nếu có thể bỏ loại bỏ hết, ta sớm đã loại bỏ rồi. 
Tay Tuyết Phi Nhan dừng lại, sau đó thu về: 
- Rốt cuộc tiểu oan gia cũng nói được câu thật lòng rồi. Tỷ tỷ cặp người vô số, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy vết thương như thế. Tiểu muội muội, thì ra muội tên Ngưng Tuyết à. Đừng lo, tỷ tỷ sẽ thương yêu muội như với ca ca. 
- Thế tỷ tỷ, tỷ vẫn chưa nói cho muội biết vì sao ca ca lại nóng thế? Ca ca hẳn không sợ lửa mới đúng chứ. –Ngưng Tuyết hỏi, xuất phát từ sự quan tâm với ca ca, nàng một mực không quên vấn đề này. 
Ngưng Tuyết không hiểu nhưng Mộng Chỉ lại loáng thoáng đoán được gì đó. Nàng tuy là con gái nhưng tương tự cũng thất thần với vẻ yêu mị của Tuyết Phi Nhan. Nàng thậm chí tin rằng nữ nhân như vậy có thể dễ dàng câu dẫn bất kỳ nam nhân bình thường nào…kể cả Diệp Vô Thần. Lúc nãy họ làm gì ở trong đó, nghĩ là biết ngay. Nghĩ đến đây, thâm tâm nàng càng thêm khó chịu. 
- Hồ ly 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than/3000918/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.