Tây Môn Khánh không sao nghĩ ra, đành vẻ mặt tươi cười nói: 
- Tại hạ và thê tử cảm ơn Diệp công tử đã khen ngợi, có điều tại hạ cảm thấy Diệp công tử và vị tiên tử này mới là thần tiên quyến lữ, nhân gian tuyệt phối chân chính. À đúng rồi… -Gã không cho Diệp Vô Thần và Mộng Chỉ có cơ hội phủ nhận, nói với Phan Kim Liên: 
- Liên Nhi, vị này chính là Diệp công tử Thiên Long Thành vi phu thường xuyên nhắc qua với nàng. 
Phan Kim Liên nguyên là ngẩn ra, lập tức biết ý, bước lên hơi khom người nói: 
- Tiện thiếp gặp qua Diệp công tử. 
-Đúng rồi Liên Nhi, Diệp công tử muốn đi xa, nàng sai Tiểu Tứ đánh cỗ xe ngựa kia tới… 
- Xe ngựa thì khỏi cần. –Diệp Vô Thần mở miệng cắt ngang Tây Môn Khánh: 
- Dọc đường đi núi rừng rất nhiều, xe ngựa chẳng những gây chú ý, mà ngược lại còn khó đi, tốt hơn là đi hai chân cho linh hoạt. Chỉ cần một thớt ngựa thay đi bộ cho nàng là được. 
- Ha ha, Diệp công tử quả nhiên thoải mái. Liên Nhi, nàng sai Tiểu Tứ dắt thớt Nhất Điểm Tuyết ngày đi ngàn dặm tốt nhất trong trang tới. –Tây Môn Khánh dứt khoát hô. 
Phan Kim Liên ứng tiếng rời đi. Diệp Vô Thần lập tức mỉm cười nói: 
- Vô Thần cảm ơn Tây Môn huynh trước. 
- Diệp công tử nói chi vậy, ta huynh gặp một lần như đã quen thân, Diệp công tử lại là người tại hạ bình sinh khát khao kết giao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than/3000898/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.