Một đường hướng đông, mãi đến tận vị trí cửa thành thành Đông. Diệp Vô Thần vẫn không quay về, mà trực tiếp ra khỏi thành. Bước ra cửa thành chưa được bao xa, Diệp Vô Thần nhếch mép, Vô Thần lực toàn bộ thúc động, thân thể nhất thời vút ra thành một luồng bạch ảnh, dùng tốc độ kinh người lao vùn vụt điên cuồng về phía trước, khiến người đi đường ở xung quanh sợ đến trợn mắt há mồm. 
Tốc độ lúc này của Diệp Vô Thần đủ để xưng là kinh thế hãi tục. Nhưng Đào Bạch Bạch thân là đệ nhất sát thủ, không thiếu hụt nhất chính là tốc độ, y sau phút kinh ngạc trong nháy mắt, thân thể tương tự cũng mang theo một dải bạch ảnh vút về phía trước, tốc độ hoàn toàn không dưới Diệp Vô Thần. Mặt đất khô hanh bị bám theo một trận cát bụi mịt mùng. 
Đằng sau, bốn sứ Phong Hoa Tuyết Nguyệt theo đuôi ở xa xa toàn bộ chấn kinh liếc mắt nhìn nhau, giọng kinh ngạc nói: 
- Nhanh quá! 
Các nàng không có thời gian chần chừ, dụng hết khả năng tăng tốc độ của mình lên lớn nhất, đuổi theo hướng bọn họ đi. Chỉ là khoảnh cách với họ lại chỉ có thể càng kéo càng xa. 
Đào Bạch Bạch biết mình thực ra đã bại lộ, vậy thì hiện tại duy nhất cần làm chính là đuổi theo hắn, rồi giết chết hắn. 
Diệp Vô Thần quay đầu nhìn, trong lòng hơi run sợ: 
- Nhanh quá! 
Hai bạch ảnh một trước một sau, đuổi theo ngang sức ngang tài. Diệp Vô Thần tự biết mình bởi nguyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than/3000807/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.