Sự sang trọng trong hành lang Belvedere khiến Kohler thấy mệt mỏi. Chỉ riêng tấm vàng lá dát trên trần cũng đủ để trang trải cho cả một năm nghiên cứu về bệnh ung thư. Rocher dẫn nhà khoa học ngồi xe lăn đi theo một con đường dốc dành riêng cho người tàn tật, đi theo dường vòng để vào cung điện Apostolic.
- Không có thang máy à? - Kohler hỏi.
- Không có điện. - Rocher đưa tay chỉ những cây nến đang cháy đặt rải rác khắp nơi. - Một phần trong nỗ lực tìm kiếm của chúng tôi đấy.
- Những nỗ lực chắc chắn không đem lại kết quả.
Rocher gật đầu…
Kohler lại chịu thêm một cơn ho nữa. Rất có thể đây sẽ là một trong những cơn ho cuối cùng trong đời ông ta. Dù sao thì Kohler cũng chẳng muốn thế chút nào.
Khi hai người lên đến tầng trên cùng và sắp sửa rẽ vào hành lang dẫn tới phòng làm việc của Giáo hoàng thì bốn người lính gác Thuỵ Sĩ hớt hải chạy đến:
- Thưa đại tá, ngài đang làm gì vậy? Chúng tôi tưởng là người này có thông tin về…
- Ông ấy yêu cầu được nói chuyện trực tiếp với Giáo chủ Thị thần.
Những người lính lùi lại, vẻ hoài nghi.
- Vào báo với Giáo chủ Thị thần ngay. - Rocher ra lệnh. - Giám đốc của CERN, ông Maximilian Kohler đã có mặt ở đây, và muốn gặp ngài ngay lập tức.
- Tuân lệnh. - Một người lính nhận lệnh, và lập tức chạy lên trước.
Những người lính còn lại vẫn đứng im. Họ chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-va-ac-quy/3290176/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.