“ Hey, Bảo Nam, lại đây
bóp chân cho tớ với. A, lại chảy máu mũi rồi, mau lấy bông thấm cho tớ với!” Vừa
mới tỉnh dậy là hắn lại sai vặt tôi như đúng rồi.
“ Đây, bông đây, còn
bóp chân thì thôi nhá, tôi không có muốn!” Tôi lấy nhúm bông trắng tinh từ hộp
cứu thương, ấn vào mặt hắn không thương tiếc. Hắn rên rỉ. Cho đáng đời, cái tội
trêu người ta cơ! Nhưng mà nghĩ cũng tội cho hắn, ai bảo kết đứa bạn thân này.
“Nhẹ nhẹ cái tay chút,
cậu định hại chết tôi đó hả? Lại gần đây chút, tôi muốn nói cho cậu nghe cái
này.” Hắn vẫy vẫy tay gọi tôi lại gần. Tôi rụt rè bước tới.
“ Nói cái gì? Mau nói
đi, gì mà ra vẻ bí mật vậy trời.” Tôi nói. Hắn ghé sát tai tôi, thì thầm, khiến
tôi vừa rùng mình, vừa phát hoảng.
“ Nói thật đi, cậu là
con gái đúng không?” Giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng của hắn cứ từng nhịp rót vào
tai tôi. Cái, cái gì, không lẽ hắn biết rồi?!? Trời ơi, trời ơi.
“ Gì…gì….cơ??? Tên điên
này! Tôi..tôi 100% là con trai mà cậu nói cái quái gì vậy?! Điên rồi nhe, cho
chết nà!” Tôi tức quá định tặng luôn cho hắn một quả đấm thì…
“ Ây za, định hành thích người ta một lần nữa à? Người ta đang bị bệnh mà làm như người ta không bệnh ý. Tượt rồi nhe!” Chậc, hắn lại cười nhạo mình. Tôi giận hắn lắm, nhưng mà với cái tư thế hiện tại này chắc tui chả thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-mo/54554/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.