“ Này, nói đi, cậu có nghe thấy hết bọnhọ nói chuyện không?” Anna huých mạnh vào tay cô bạn đứng cạnh, mắt dáodiết nhìn xung quanh. Có vẻ như trong lòng nhỏ đang có một cảm giác thất bại chăng?
“ Tớ… không có nghe hết…”
“ Đồ vô dụng!”Chat! Anna nói rồi giáng một cái tát đau điếng xuống khuôn mặt của côbạn nhỏ. Tôi cảm tưởng như mặt mình cũng có gì đó hơi ran rát. Hẳn làđau lắm! Tôi thấy năm nốt ngón tay của Anna vẫn còn hằn đỏ trên khuônmặt của cô ấy. Một cái tát vì phản chủ?
Cô gái ấy chả nói gì,lẳng lặng bỏ đi, hai hàng nước mắt cứ thế lăn dài trên má.Trung thànhnhư vậy mà cũng bị chủ vứt bỏ sao? Cô ta chẳng phải đã cung cấp mộtthông tin rất chi là hữu ích cho nhỏ còn gì? Chí ít nhỏ cũng phải nghingờ một phần chứ. Đằng này lại nghe theo lời Kỳ Phong mà gạt bỏ suy nghĩ vớ vẩn trong đầu mình. Tôi tự hỏi liệu có phải nhỏ quá ngu không? :v
“ Tôi không ngờ cô còn có gan đánh cả lớp trưởng của mình nữa đấy…” KỳPhong nhìn nhỏ cười khẩy một cái, còn anh Thành thì khỏi nói, tất nhiên là cực sốc trước thái độ của Anna.Nhỏ cũng chỉ vì muốn vạnh trần toànbộ sự thật về tôi mà dám đánh mất cả sự tôn nghiêm của mình.
“Tốt thôi, tôi là thế đấy, hài lòng chưa? Vậy giờ nói xem, giải thíchgiùm tôi cái câu đó xem nào. Bí mật gì? Hay chỉ là trò bỡn cợt?” Annatiến tới gần Kỳ Phong hệt như cảnh hổ với hươu con. Mà thôi, chắc hắnkhông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-mo/2038860/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.